Được Kaito vỗ về, Rin nín khóc. Nhưng khóe mắt vẫn đỏ, vẫn ngân ngấn lệ, như chực khóc. Hóa ra nó quá mềm yếu, yếu ớt đến mức không tưởng. Quệt nước mắt, nó ngồi ngay ngắn lại, mắt dán chặt lên sàn. Dạo gần đây Rin tưởng chừng như trầm cảm, cứ suy tư 1 mình, hoàn toàn chẳng để ý đến xunh quanh. Ngốc nghếch đến mức mọi người trong nhà phải hoảng sợ, toan đưa nó đi bệnh viện.
-Kaito, để em yên. Anh mau về đi.
Rin quay lưng lại, môi mấp máy nói nên lời. Cũng chẳng biết nói gì hơn, anh im lặng, rời đi trong lặng lẽ. Gió đưa đẩy, cành liễu hơi trĩu, phất phơ hệt chiếc áo xanh tung bay trong gió. Lá rơi sột soạt, từng chiếc chạm đất, vàng ruộm hết 1 góc vườn. Gần như hơi thở của thiên nhiên đang thở mạnh, từng luồng gió mạnh mẽ như con mãnh thú, hung hăng thổi bay mái tóc nó. Vài sợi tóc ương ngạnh dính trên gò má, Rin lấy tay quệt mạnh, thở dài thườn thượt.
Lẳng lặng xỏ giày vào đôi chân thon nhỏ, nó lon ton chạy ra khỏi nhà. Ngoái đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy làn sương mờ mờ che khuất từng góc độ, Rin lúc này tưởng chừng như hoa mắt. Yêu quá hóa ngốc, nó đúng là dạng người đó. Mất lý trí, để lại tình yêu giày vò mạnh mẽ, khiến cơ thể đau nhói đầy vết thương rỏ máu. Có sao, nó vẫn cố gắng bám víu, cố gắng bấu chặt lấy nguồn năng lượng nhỏ nhoi đó, đến khi tưởng như biến mất, nó lại 1 lần rơi vào hố sâu tuyệt vọng.
-Rốt cuộc anh đang ở đâu, Len...
Nước mắt lại chảy, đong đầy trên mắt, rơi 2 hàng lệ dài ươn ướt trên má. Rin ôm mặt, miệng không ngừng rên rỉ. Tim đã bị găm sâu nhiều nhát dao, thân này đã mang ngàn nỗi buồn, giờ lại vì nhớ nhung người mà 1 lần nữa, tim vỡ nát. Vuốt mái tóc bết lại vào má, nó cắn môi, lắc đầu không nên đem lại nỗi nhớ vô vọng. Nhưng lệ vẫn rơi, tuyệt vọng chạm đất, ngông cuồng và yếu đuối. Tựa như hàng dòng suối mát rượi, nhưng chẳng còn chỗ để trôi, nên đành vô vọng rơi lả chả.
Hóa ra, tình yêu là thế. Đã chệch khỏi quỹ đạo, thì đừng mong sẽ hạnh phúc. Giờ mới nhận ra, quả là quá muộn. Nhưng muộn vì gì? Vì tình yêu đã ngấm sâu trong tim ư? Rồi lại cắn răng, nén từng cơn nghèn nghẹn vào cổ họng khô khốc. Mái tóc buột gọn vàng nắng, đung đưa trong gió. Có bao giờ nó được như thế, tự do mà bay lượn đâu? Chỉ toàn bị tình yêu đâm mạnh vào lưng, rát buốt ứa máu.
Yêu làm gì nếu đau khổ?
Yêu làm gì khi tình yêu giày vò ta?
Yêu làm gì nếu đối phương bỏ mặt bạn?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kagamine Fanfic] Cà phê hay trà
RomanceMỗi 1 chiếc bánh hảo hạng đều được thưởng thức ở mỗi cách khác nhau. Trà và cà phê, 1 trong 2 loại thức uống kèm theo để thưởng thức loại bánh ấy. Nhưng hỏi rằng, bánh mà, làm sao mà biết rằng mình sẽ hợp với ai? Chắc chắn thời gian sẽ cho biết loại...