Chap 31

693 62 0
                                    

Văn kiện liên tục được đưa tới, báo cáo về chuyện hợp đồng có vấn đề. Khu đất nhà nước quy hoạch tình cờ nằm trong khuôn viên đất mà Chanyeol đã đấu thầu mua được trong tháng vừa rồi để xây dựng công trình vô cùng lớn, chi phí bỏ ra không ít. Nếu lần này không thành chỉ e CS cầm cự không nổi mà sụp đổ.

Các cổ đông lớn nhỏ thi nhau đòi rút vốn khỏi công trình làm hắn vô cùng đau đầu khổ sở chạy đôn chạy đáo tìm phương án lo liệu.

Thời khắc mệt mỏi nhất hắn lại nghĩ đến Kyung Soo, lập tức muốn buông bỏ hết thảy chạy đi tìm cậu. Cuộc sống này vốn dĩ phức tạp như vậy, hạnh phúc của hắn đi rồi, tiền đồ cũng tối đen cơ nghiệp gần như sụp đổ. Nhưng làm sao có thể dễ dàng như vậy nói bỏ cuộc là bỏ cuộc. Chanyeol ngồi xuống ghế tựa, ngửa đầu nhìn lên trần nhà, nhìn thấy bóng hình quen thuộc của cậu xuất hiện, hắn hoang mang đứng lên, cậu ở trước mặt tới gần hắn mỉm cười cái gì cũng không nói rồi khi hắn đưa tay chạm tới cậu liền tan biến vào không trung nhẹ nhàng như một cơn gió.


" Anh họ, chúng ta ra ngoài chơi đi !" Do Woo Bin kéo tay áo bắt Kyung Soo dẫn mình ra ngoài.

Cậu cười khổ từ chối " Không được! Bên ngoài rất nguy hiểm !"

" Không sao mà, có em đi cùng với anh, để em bảo vệ anh !"

" Không được !"

Nhóc con xụ mặt giọng ai oán " Ô thật chán. Còn tượng người ta thương mình nên mới tốt với mình như vậy. Không ngờ tới..."

Chưa nói dứt câu nhóc đã bị cậu gõ đầu " Thằng nhóc này, em đang trách anh à, uổng công anh thương yêu chiều chuộng em như vậy !"

" Vậy anh dẫn em ra ngoài chơi đi !"

" Aizz, không phải anh không muốn dẫn em đi. Bất quá..."

Do Woo Bin trừng mắt chất vấn " Thế nào ?"

Kyung Soo thở dài " Vì anh không nhìn thấy nên anh không thể đưa em đi được !"

Nhóc nhận thấy dường như bản thân đã lỡ lời rồi nên dịu giọng " Anh họ, em xin lỗi! Dù vậy, em vẫn có thể đưa anh đi. Thật ra, em đủ lớn để đi rồi nhưng vẫn muốn rủ anh theo, vì em muốn cùng anh đi chơi !"

Kyung Soo hết cách. Thời gian qua đứa trẻ này đã ở cạnh làm cậu vui vẻ hơn rất nhiều nên cậu cũng không thể từ chối làm nhóc mất hứng được " Được rồi, em đi thay quần áo. Chút nữa chúng ta đi !"

" Oa~ cảm ơn anh, anh họ !"

Hai người xuống xe ở khu trung tâm thành phố. Do Woo Bin tăng động nắm tay Kyung Soo kéo đi  hết nơi này đến nơi khác, cho đến khi...

Chanyeol lái xe tới khu thương mại mua một ít đồ đi tới starbucks store ở góc phải thang máy. Lúc đứng ở quầy tính tiền, hắn vô tình nhìn thấy cậu đang ngồi với một đứa trẻ, hai người cười nói vui vẻ nhưng ánh mắt của cậu vẫn buồn bã vô hồn.

Hắn nhìn đến ngẩn ngơ cho đến khi nhân viên bán hàng giao túi đựng coffe cho hắn " Tiên sinh! Coffe của ngài !"

" Ân, cám ơn !" Chanyeol đưa tiền mặt vài tờ 100 tệ rồi không chờ thối tiền mà đi tới chỗ cậu đang ngồi.

[ Chuyển Ver ][ Longfic ][ ChanSoo] Sủng VậtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ