#9 Chap3(phần2): Nàng là của ta!! mãi mãi

315 21 6
                                    

_Chết tiết !! Đáng ghét!!
_Ta làm gì sai chứ? Rốt cuộc ta  sai ở đâu?
_Tại sao lại mắng ta ? Đồ đáởng ghét!!
_Hôm qua thì dịu dàng như thế !! Hnay thì...???
_Mắng người vô duyên vô cớ !!
Bệ hạ mà thế à???
Chu Khiết Quỳnh ngồi ở góc giường...miệng ko ngừng chu ra mắng Trịnh Thái Nghiên...
Nàng cảm thấy bất mãn khi người mắng nàng, nàng đâu quan tâm lý do tại sao người mắng!! Chỉ ngồi đó tức giận mà mắng loạn xạ ...

Mà đúng ra người cũng đã mắng nàng câu nào? Người mắng mỗi bọn cung nữ...
Thế mà nàng giận !! Rồi ngồi một góc mắng người như mắng con =]]]

Trịnh Thái Nghiên đứng ngoài nghe thấy hết, dở khóc dở cười...
Trả biết làm gì ?
Chỉ biết nghĩ thầm :'' đồ vu khống! Ta mắng nàng hồi nào? Mà nếu có mắng thật thì cũng đúng thôi!! Ai đời đang ốm lại chạy lon ton ra ngoài đun thuốc!!
Cơ mà mắng người ta mà mỏ cứ chu ra, mặt cắm vào tường tự kỉ , trông cưng lắm ý !!

À nhầm ko phải tự kỉ !! Ai lại nói người thương mềnh như thế !!
Là độc thoại !! Độc thoại mắng người....

Một người thì ''độc thoại mắng người'' trong phòng.Một người thì bịt miệng cười như khùng ở ngoài...

Kim Độ Nghiên nhìn thấy chả hiểu gì ,văng luôn một ánh mắt khinh bỉ lên cái đồ khùng đang rình mò trước của phòng người ta...

Đã rình còn rình lố, đứng cười cười ,mặt ngơ ngơ...như con khỉ ..
Bay mất luôn hình tượng lạnh lùng băng lãng của bậc chí tôn rồi...

_Trịnh Thái Nghiên lạnh lùng đứng cạnh Chu Khiết Quỳnh cũng thành ngơ thôi!! Dại gái quá mà...

_Vua kiểu gì mà suốt ngày xách mông chạy theo con nhà người ta??_Độ Nghiên nghĩ thầm mà muốn phì cười

_________

_Bà đỡ hơn chưa ?_Người ân cần hỏi bà
_Dạ tiểu nhân đã đỡ hơn, cảm tạ bệ hạ quan tâm

_Người có biết Khiết Quỳnh ở đâu ko?

_Nàng ấy sao?

_Bị ta nhốt trong phòng, chắc giờ này vẫn đang mắng ta_nói rồi nơi khóe miệng Trịnh Thái Nghiên nở một nụ cười nhỏ, đủ để tỏa nắng khắp nhân gian

Mỗi khi nhắc đế nàng. Ánh mắt người ôn nhu đến lạ thường...

_Tiểu nhân có chuyện muốn hỏi xin bệ hạ cho phép
_Bà cứ hỏi đi?

_Ko biết tại sao lần này người lại tới đây?

Hơi bất ngờ vì chưa biết ngỏ lời với bà thế nào, Thái Nghiên có phần lúng túng...

_Lần này thật sự ta tới đây là để...?_nói đến đây thì hơi xấu hổ nên ngập ngừng mãi

_Để hỏi cưới Khiết Quỳnh cô nương..._cuối cùng cũng nói ra được người thở phào nhẹ nhõm

Điều qua trọng bây giờ là xem sắc mặt bà...

Bà nghe thấy rồi, nhưng mãi ko trả lời,làm Thái Nghiên hơi lo lắng...Nhưng cũng ko gấp ngồi yên đó chờ đợi..
Mãi lát sau bà mới mở lời ,phá bỏ bầu không khí im lặng đến đáng sợ này...

_Người thật sự thương Khiết Quỳnh?
_Ta thật sự rất yêu nàng!!_Ánh mắt kiên định cương quết

_Hai người mới gặp nhau một lần? Tại sao lại nảy sinh tình cảm được?

[Chaeqiong][Longfic] Ta Hứa Sẽ Nhận Ra, Ta Hứa Sẽ Tìm Nhau!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ