Reng...reng...reng...
_"Ưhm! Để yên cho tao ngủ đi mà."
Reng...reng...reng...
_"Tao... đang... ngủ.. ngủ.. mà..."
Reng...reng...reng
Bốp
_"Con mẹ nó. Mày không nghe tao nói gì sao hả? Kêu một tiếng là tao biết rồi cần gì réo liên hồi như thế hả?" Thiên Dương khẽ cau mày lẩm bẩm chửi rủa chiếc đồng hồ báo thức nào đó đã anh dũng bay vô tường vì tội danh đánh thức không đúng lúc, 'không tình nguyện' hiến xác cho xã hội.
Lẩm bẩm một hồi xong, cô lấy hai tay dụi đôi mắt của mình, có lẽ bởi vì ngủ một giấc dài mà giờ đây mắt của cô có chút mở không ra. Nhưng khi vừa mở mắt, cô nhận thấy căn phòng cô đang ở bây giờ rất khác xa với căn phòng trước đây của cô. Căn phòng lấy màu hồng làm màu chủ đạo, xung quanh được trang bị đầy đủ các thiết bị như tủ, giường, tivi, .... mà một căn phòng nên có, ngoài ra trên tường được trang trí bằng những tấm hình dán, poster đủ màu sắc khác nhau, trông rất là bắt mắt. Sàn nhà được làm từ loại gỗ cao cấp, ngoài ra còn có một phòng tắm nhỏ ở trong phòng cũng đươc trang bị hiện đại không kém gì bên ngoài.
Nhìn ngắm một hồi lâu cô cũng phải công nhận chủ nhân của căn phòng này thật cũng biết hưởng thụ quá đi. Toàn bộ đồ đạc trong này nếu như mà quy ra thành tiền thì chắc là giá trị cũng không nhỏ đâu nha. Nhưng mà chủ nhân của nơi này ở đâu vậy? Còn có tại sao cô lại ở đây mà còn ngủ trên giường của người ta nữa chứ? Nếu có ai phát hiện chẳng phải họ sẽ kiện cô tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp sao, tội danh này cô gánh không nổi đâu. Bâng quơ suy nghĩ làm sao có thể thoát khỏi đây một cách an toàn thì đột nhiên cô cảm thấy đầu của mình rất đau giống như có cái gì đó đang từng chút một xông vào tâm trí của cô bắt cô phải tiếp nhận lấy nó, một loạt hình ảnh cứ thế mà tua qua trong đầu cô. Người con gái trong ảnh đó sao mà lại quen quá vậy giống như.... người mà cô đã gặp trong giấc mơ vừa rồi? Chẳng lẽ đó không phải là một giấc mơ ? Chẳng lẽ thật sự là cô đã chết và xuyên vào quyển tiểu thuyết Ánh hào quang nữ chủ hơn nữa còn được vinh dự thủ vai nữ phụ thảm nhất của mọi thời đại - Nhan Nguyệt Linh giống như cô ta nói.
Như để kiểm chứng cho nghi hoặc của mình, cô lấy tay thử nhéo mạnh hai bên má để kiểm tra và đúng như mọi người đoán theo sau đó chính là một tràng la oai oái vì đau của mỗ nữ ngốc nghếch nào đó. Xoa hai cái má sưng đỏ như trái táo cô không khỏi tự nhủ thầm xem ra lần này cô trúng số lớn rồi.
Ngước mặt lên trời, cô nhỏ giọng hét lớn tâm sự trong lòng: Lão thiên a ~ nếu ngài hết trò chơi thì ta đây có thể giúp ngài bày mấy trò vui hơn thế này chứ ngài cần gì đẩy ta vào quyển tiểu thuyết có một không hai này để chịu phạt chứ. Đã vậy còn cho ta làm Nhan Nguyệt Linh nữa.Ngài định thử thách tinh thần mỏng manh của ta đúng không vậy? Không phải là cô nói quá đâu nhưng thiệt tình là quyển tiểu thuyết này cực kì dở tệ và cô chỉ có thể nhận xét qua hai chữ cẩu huyết và ba chữ chính là cực cẩu huyết. E hèm, để mọi người có thể kiểm chứng cô sẽ tóm lược nội dung của quyển truyện dày gần 2000 trang như sau : Lần đầu tiên gặp nữ chủ, nam chủ đã trúng tiếng sét ái tình, kể từ đó họ đã bắt đầu trên con đường truy thê của mình, trải qua bao thử thách cuối cùng họ cũng đến được với nhau và sống hạnh phúc đến trọn đời. Thể loại của truyện là sắc và 3s nên ngoại trừ đám nữ phụ làm hòn đá kê chân, chuyên đi kiếm chuyện làm giống Nguyệt Linh thì nam chủ sủng cô ta không còn cái gì gọi là thiên lý, muốn gì là được nấy. Xong, thế là xong luôn rồi nếu như đây là một câu chuyện ngược thì cô còn biện pháp đối phó, cứ việc đem họ ngược nhau là xong nhưng ...... nếu là truyện sủng thì thật khó nói nha.
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên Vào Tiểu Thuyết, Lập Kế Hoạch Giúp Đỡ Nữ Chính!
Lãng mạnThêm 1 bộ NP mà ta đào thôi !!!