Chương 4: Tình tiết đầu tiên.

484 45 0
                                    

Nhưng mà có một điều khiến cô thắc mắc đó là.... cô đang ở khúc nào của câu chuyện vậy trời? Cái này mới là thứ quan trọng nha, lỡ cô đi trước hoặc sau diễn biến của truyện thì chẳng phải đời cô cũng trôi theo mây sao?

Hu hu hu nhỏ nữ phụ này đúng thiệt là ác mà, có đưa cô vô đây thì cũng phải nói tình hình cụ thể cho cô biết để mà lường trước chứ, chỉ nói cho cô xuyên vào giữa truyện, giữa truyện nhưng .... là ở tình tiết nào vậy, có cả trăm cái tình tiết ở giữa truyện, muốn cô đoán mò mà bốc đại hay sao?

Còn cái ông anh kia nữa cô cũng đâu có biết mặt đâu mà đi tìm, trong truyện cũng không nhắc nhiều đến dung mạo của Ngọc Minh, chỉ nói anh ta rất đẹp và tuấn tú có thể sánh ngang với nam chủ. Tả như vậy cô thấy thà không tả gì còn hơn, giờ chẳng lẽ bắt cô chạy ra ngoài thấy ai đẹp, tuấn tú thì hốt về nhận làm anh mình à ? Hay là bắt cô gióng trống khua chiêng đi tìm hắn? Ặc nếu làm như vậy chẳng khác nào cô tự đi tìm mồ chôn mình cả.
Bởi lẽ chắc gì ảnh đã tin cô là em mình hơn nữa không chừng còn ra tay giết cô nữa đó, bởi vì việc anh ta tìm em gái mình là việc làm hoàn toàn bí mật người ngoài không một ai biết cả, nếu như cô dại dột đến nhận, anh ta không giết chết cô có mới là lạ đó, cái đạo lý thà giết lầm còn hơn bỏ sót này cô hiểu hơn ai hết mà.

Còn nữ chủ nữa, nếu cổ biết có một mỹ nam như vậy ngoài đời mà không tìm cách thâu ảnh vào hậu cung của mình thì cô làm con của cô ta luôn. Mặc dù biết rằng Ngọc Minh không dễ dàng gì bị thu phục vì anh ta là kẻ cuồng em gái không còn từ nào để tả, ngoại trừ em mình ra thì những người phụ nữ khác đừng mong lọt vài mắt anh ta hoặc có thể nói rằng là ngoại trừ Nguyệt Linh ra thì những người còn lại đều là giống đực hết không có ai là phụ nữ cả. Trong truyện miêu tả Ngọc Minh như vậy đấy, nhưng đời không thể lường trước chữ ngờ nha, lúc trước không được chẳng lẽ giờ lại không được nên biết rằng là kĩ năng dụ dỗ trai đẹp của nữ chủ là thượng đẳng mà hơn nữa biết đâu việc cô xuyên vào đây sẽ dẫn đến hiệu ứng bươm bướm khiến cho cốt truyện bị thay đổi, hi hi cái này là kinh nghiệm được cô rút ra từ cả trăm quyển truyện nữ phụ văn mà cô đã đọc ở kiếp trước đó, thật là hữu ích đúng không nào?

Nhưng nói đi nói lại đúng là giờ đây cô không biết mình nên làm gì tiếp theo cả, mặc dù cô kế thừa trí nhớ của nguyên chủ nhưng trí nhớ này thập phần bị hỗn loạn nha, thủng lỗ chỗ không hà, bảo cô vá lại vá làm sao đây nhưng cũng còn may là còn nhớ được khuôn mặt của nữ chủ đại nhân cùng với một số nam chủ và những người Nguyệt Linh từng gặp, xem ra cô cũng được an ủi đôi phần. Số còn lại thì.... tới đâu thì tính tới đó vậy. Thiên Dương không ngừng tự an ủi số phận bi ai của mình, người ta xuyên, không thừa kế trí nhớ thì cũng là biết mình đang ở khúc nào của truyện còn mình xuyên thì... lại chẳng biết cái gì, haizz Nguyệt Linh ơi là Nguyệt Linh cô nên cảm ơn vì mình đã chết sớm đấy nếu không giờ đây tôi nhất định sẽ giết chết cô vì đã đẩy tôi vào quyển tiểu thuyết này còn để lại cho tôi một đống hậu hoạn nữa.

Than thân trách phận một hồi lâu, Thiên Dương cũng ngồi dậy lê lết tấm thân của mình vô nhà tắm làm vệ sinh cá nhân. Dù sao thì mình cũng không thể bị động được nên đi xung quanh dò xét xem có tìm thấy manh mối nào hữu ích không, biết đâu lại phát hiện được điều gì đó?

Xuyên Vào Tiểu Thuyết, Lập Kế Hoạch Giúp Đỡ Nữ Chính!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ