Chap 3

1.7K 148 5
                                    


"khụ... khụ khụ..." tiếng ho khan dồn dập vang lên trong ngôi miếu cũ bị bỏ hoang, cậu trai thân người cao to nhưng phủ bụi trần đã hốc hác vài phần nằm đau đớn trên lớp rơm mỏng. Y là Dae Sung, từ lúc y trốn khỏi hoàng cung thì sức khỏe giảm dần, đi xin việc chả ai thèm nhận, túi chỉ còn vài đồng bạc lẻ đủ mua mấy cái màn thầu lót dạ qua ngày nói chi đến việc mua thuốc. Những lúc này bên cạnh y luôn có Seung Ri chăm sóc, 1 vài giây nào đó y lại nhớ đến cậu, người em trai không thân không thích mà y vô tình gặp được lúc đang phụ việc cho người ta, lúc đó cậu nằm co ro vì đói nhưng nét mặt lại rất sáng và ưa nhìn, cậu đã nhìn y cười thật tươi ánh mắt cầu xin giúp đỡ. Nghĩ đến đây nước mắt y rơi, chẳng lẽ từ bây giờ y sẽ không bao giờ được gặp lại cậu sao? Y lại nhớ đến vị công tử tuấn tú hôm trước, khuôn mặt sắc lạnh, vẻ ngoài toát ra sự uy nghiêm khiến người khác kinh sợ nhưng tận sâu trong ánh mắt là sự ấm áp lạ thường. Vài giây gặp mặt cứ ngỡ biết nhau từ kiếp trước... hình ảnh người ấy mờ dần mờ dần rồi rắt hẳn... y ngất đi.

Hôm nay Seung Hyun được lệnh cha đi khảo sát các đoàn trại ngoài thành, vô tình lúc vừa ngang ngôi miếu cũ thì mưa to, trong người cũng cảm thấy mệt nên ghé vào tạm lánh. Theo thói quen, hắn đi xung quanh xem xét thì đạp trúng thân người trên sàn, nhìn gần hơn thì không ai khác là cậu trai hôm trước, trong lòng chợt dâng lên cảm xúc khó tả, vui buồn lẫn lộn

"Dae Sung? Tỉnh dậy, Dae Sung" hắn lay người y mãi, thấy tình hình không ổn liền lấy cái áo trong tay nãi trùm y lại rồi đội mưa về phủ. Hắn cho truyền thái y bắt mạch hốt thuốc, rồi tự mình thay y phục cho y mới yên tâm vào cung thông báo cho những người kia.

Ji Yong đang dạy cho Seung Ri học chữ, có vẻ không khả quan mấy vì cậu cũng 16 tuổi rồi, quá lớn so với việc phải học lại từ đầu nhưng vì quá yêu thương cậu nên anh đành nhẫn nại từng chút một. Còn Young Bae mang tiếng vào dạy phụ mà cứ đi tìm gặp Min đại học sĩ hết biếu nhân sâm ngàn năm lại đến tổ yến thượng hạng và đương nhiên là có lí do hết đấy. Min đại học sĩ là người luôn thân cận và đề xuất ý kiến cho hoàng thượng, đặc biệt ông có 1 tiểu nữ xinh đẹp, tài giỏi, công dung ngôn hạnh, cô đứng nhì chắc không ai dám đứng nhất, cô tên Min HyoRin. Cô hơn Young Bae tận 2 tuổi nhưng vì gã mặt dày nên cứ tiến công không lùi bước, so về gia thế thì gã chẳng hề thua kém, thân phụ đều là những người chủ chốt trong triều đình, gã lại được lòng hoàng thượng, chuyện lâu dài chắc không còn dài. Ji Yong đang dồn tâm huyết và sự dịu dàng cho Seung Ri thì Seung Hyun xuất hiện, người còn nhiều chỗ ướt làm cả 2 và cả đám cung nữ ngạc nhiên

"Seung Hyun a... anh là làm sao?" cậu trố mắt hỏi

"À... khi nãy từ ngoại thành về có gặp mưa nhưng tức tốc tới đây nên quên mất" hắn ngồi xuống ghế rót tách trà

"Có chuyện gì?" Ji Yong tò mò

"Tin vui cho Seung Ri, anh đã tìm thấy Dae Sung của em rồi, cậu ấy nhiễm phong hàn và bị đói nên còn chưa tỉnh, đang ở phủ thái úy"

"Em muốn đến đó, anh đưa em đến đó" cậu nhảy cẩn lên

"Ngồi xuống, em không được đi đâu hết, khi cậu ấy khỏe lại, anh Seng hyun sẽ đưa cậu ấy vào đây" Ji Yong cau mày khó chịu kéo cậu vào ghế

[NYONGTORY/GRI] THƯỜNG DÂN! ANH YÊU EM.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ