Chap 9

183 7 4
                                    

Trời đã quá trưa, người con trai bé nhỏ nằm trên giường giờ đã từ từ mở mắt. Trước mắt cậu bây giờ là bốn bức tường trắng toát cùng với mùi thuốc sát trùng xộc vào mũi làm cho cậu ý thức được là mình đang ở bệnh viện. Cậu vội vàng ngồi dậy nhưng chỉ vừa chuyển người một tí là cơn chóng mặt lại kéo đến khiến cho cậu bất lực mà nằm im không để ý gì đến con người đang ngồi trên sofa kế bên.

-Cậu mới tỉnh còn yếu lắm không nên gắng sức quá- Tuấn Khải nhìn những hành động ngây ngô của cậu nãy giờ thì mới lên tiếng.

Cậu bất ngờ bởi tiếng nói vừa mới phát ra liền xoay người lại nhìn anh không chớp mắt với nỗi ngạc nhiên quá lớn. Anh thấy cậu nhìn anh chằm chằm thì có hơi bực bội nhưng cuối cùng lại dịu dàng đi đến bên cạnh giường chỉnh tư thế lại cho cậu thoải mái hơn.

-Cậu làm gì mà nhìn tôi dữ vậy.

-Không... không có gì mà Chủ tịch... người...

-Đây không phải là công ty nên cậu cứ gọi tôi là Tuấn Khải với lại cậu là bạn của Vương Nguyên nên không cần phải khách khí như thế đâu.

-Vâng tôi biết rồi thưa Chủ tịch.

-Hửm- Anh lườm cậu một cái lạnh đến rùng mình.

-Dạ Tuấn Khải, là Tuấn Khải ạk.

"Cốc cốc cốc" bỗng tiếng gõ cửa vang lên, Vương Nguyên và Chí Hoành bước vào.

-Ak Nguyên nhi, có Chí Hoành nữa.

-Thiên Thiên mình tới thăm cậu này, cậu khỏe chưa.

-Mình khỏe rồi mà sao cậu biết mình ở đây.

-Anh mình nói.

-Ờ phải ha.

-Đồ ngốc- Tuấn Khải nói.

-Anh không được ăn hiếp cậu ấy nếu không thì biết tay em.

-Em khỏe chưa mà lại chạy vào đây?

-Em khỏe rồi không sao.

-Cậu bệnh hả Nguyên nhi?

-Không sao mình khỏi rồi cậu đừng lo, ngược lại là cậu kìa sao không biết chăm sóc bản thân gì hết vậy.

-Anh đang tự nói mình luôn đấy hả.

-Nhóc có im ngay không sao mà nói nhiều thế.

-Em và cậu ấy đều ngốc như nhau đều không biết tự chăm sóc bản thân.

-Tới lượt anh bắt nạt em rồi phải không. Mà sao anh có mặt mà đưa cậu ấy vào đây vậy.

-Thì cậu ấy đem hồ sơ vào cho anh rồi ngất đi.

-Vậy sao? Thiên Thiên mình lo cho cậu lắm đó mau khỏe lại nha.

-Cậu yên tâm đi khi nào khỏe lại chúng mình đi ăn nha.

-Được mình chờ cậu tới lúc đó sẽ kêu sạch đồ ăn ở chỗ đó luôn ha.

Tuấn Khải nghe xong câu nói của Vương Nguyên thì chỉ biết nhìn Chí Hoành rồi cả hai cùng lắc đầu trước câu nói đó, Tuấn Khải thật không ngờ Thiên Tỉ và Vương Nguyên lại thân đến vậy.

Hạnh Phúc Khi Chúng Ta Bên Nhau( Khải Thiên)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ