Chương 2: Lời chưa nói.

404 21 0
                                    

Nơi nào có tình yêu thương, nơi đó là tổ ấm.

Tổ ấm là nơi bàn chân rời bước nhưng trái tim vẫn ở lại.

Một lúc nào đó trước đây...

“Cô và bố cháu rất giống nhau.” Bé Takechi đã từng nói với Haruna như vậy. Ngày đó, cô vẫn còn trẻ, trong lòng vẫn còn nhiều điều không rõ ràng.

Vừa trở về sau chuyến quay phim ở Hokkaido, Haruna tới thăm gia đình Yuko ngay. Tiếc là bố mẹ Takechi đều không có nhà. Sau khi gọi điện thoại, cậu bé nói với cô họ sẽ về sau một giờ nữa và cô hãy ở lại đến khi đó. Bé đề nghị cô cùng chơi để giết thời gian, Haruna đồng ý.

Đang chơi thì cậu bé đột ngột so sánh.

“Giống nhau? Cô và bố cháu?” Haruna khẽ nhíu mày.

“Vâng.” Thằng bé gật đầu, mắt vẫn nhìn vào bảng trò chơi.

“Nhưng cô và bố cháu đâu có giống nhau, cả tính tình cũng khác mà.”

“Cháu thấy thế.” Cậu bé trả lời.

“Vậy cái gì làm chúng ta giống nhau trong mắt cháu vậy?”

Takechi nhìn cô, nói ngắn gọn:

“Cái cách cô nhìn mẹ của cháu.”

Thằng bé ném xúc xắc, được một đôi và ăn thêm nhiều tiền của Haruna.

“Còn cháu thì rất giống mẹ đấy.” Cô đáp lại lời của cậu bé cũng y như mọi người. Những người biết mẹ cậu ai cũng đều nói như vậy.

oOo

Con gái thường giống bố còn con trai thì mang nhiều nét ưu tú của mẹ. Chính vì thế mà bản thân Naoto Takechi cũng thấy mình giống mẹ nhưng cậu không phải là Oshima Yuko.

Có những người thật tử tế với cậu vì họ thích mẹ cậu và cũng có những ghét cậu trước khi biết cậu chỉ vì họ ghét mẹ cậu. Với bố cậu cũng thế, nhưng ít hơn.

Tuổi thơ của cậu không êm ả và vô tư lự. Takechi là con của hai ngôi sao, bố là người mẫu kiêm diễn viên còn mẹ từng là thành viên của nhóm nhạc nữ idol nổi tiếng, còn giờ là MC khá có tên tuổi. Cũng như nhiều người mẹ khác, mẹ cậu bận rộn với công việc. Nhưng không giống những người mẹ khác, mẹ cậu không dễ dàng nghỉ một ngày để tham gia sự kiện của trường hay mừng sinh nhật con trai mình.

Đôi lúc, Takechi nghĩ mình thật đơn độc. Nhưng điều đó cũng tốt. Cậu nghĩ mình có thể chịu đựng được. Ít nhất cậu cũng còn gia đình và những người thật sự yêu thương mình.

Tuy nhiên, việc bị những đứa trẻ khác trêu chọc thì thật là tệ. Chúng trêu cậu bằng những video cũ, bằng tạp chí đầy ảnh chụp bikini mát mẻ mà mẹ cậu đã làm. Ngày ấy, Takechi vẫn còn bé và không hiểu mẹ mình đã cư xử ra sao trước ống kinh nhưng... cậu nổi điên vì cái cách bọn chúng nói về mẹ mình. Dù rất nhiều lần giận dữ nhưng cậu không bao giờ đánh nhau với chúng. Bởi vì, Haruna nói rằng người trưởng thành thì không bao giờ lấy vũ lực để giải quyết vấn đề. Nó sẽ chẳng đi đến đâu cả.

Rồi cậu lớn lên và những điều khiến cậu giận dữ khi còn là một đứa trẻ giờ lại làm cậu thích thú. Mẹ cậu không muốn cậu xem những hình ảnh ngày xưa của bà nhưng ông ngoại thì có rất nhiều. Thế nên, Takechi xem chúng vào những lúc rảnh rỗi khi đến thăm ông bà. Giống như xem một phim tài liệu về mẹ mình từ thuở niên thiếu tới lúc trưởng thành. Không chỉ mẹ cậu mà còn có những người bạn khác của mẹ: cô Mariko, cô Atsuko, cô Minami, cô Sae, cô Sayaka...

Trong Im Lặng Một Ngày [Kojiyuu]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ