chuyện của em

9.6K 625 28
                                    

Đôi lông mày Jeongguk dần chau lại khi bắt gặp vài cánh lys trắng nõn xoay lềnh bềnh trên mặt chất lỏng sóng sánh nâu. Thứ mùi ngai ngái của máu tanh thoáng chốc thoảng qua trên đầu lưỡi.

Thứ hoa bệnh hoạn.

Thật may là không phải hoa hồng hay thứ gì đó khác. Vì cậu sẽ chết vì thứ hương nồng đậm tựa nước hoa nặng mùi đó trước khi thứ đẹp đẽ trong cánh phổi kia kịp bắt rễ rồi thành đóa bung ra. Sau đó bóp nghẹt phế quản cậu ta.

Jeongguk thoáng rùng mình.

"Em không chúc mừng sinh nhật Tae." Yoongi ngồi xuống bàn. Có thể nhận ra nét không vui qua cái chau mày kia.

Jeongguk uống cạn cà phê. Những cánh hoa bết dính lại trên thành cốc. Sắc trắng chói mắt cùng mùi hoa thoang thoảng nơi cánh mũi, quyện vào hương đắng của cà phê khiến cậu buồn nôn.

Cậu khẽ chép miệng.

"Anh biết tâm trạng em không tốt mà."

"Nếu chỉ vì vụ sân khấu 97-line đó thì em thật quá đáng." Yoongi không có ý định dừng đả kích cậu ta.

"Không mợ chợ vẫn đông." Jeongguk nhún vai, nhìn lên chiếc đồng hồ đeo tay.

"...59...60. "

"Tiếc quá, hết ngày rồi." Cậu mỉm cười nhìn Yoongi, người đang kéo ghế thật mạnh một cách tức giận rồi rời khỏi.

"Suỵt. Anh sẽ đánh thức mèo con đấy." Jeongguk ra dấu ngón trỏ trên miệng.

Yoongi đóng cửa rầm một cái.

Đồng hồ điểm 12 giờ đúng.

Vậy là sinh nhật năm nay của anh, cậu bỏ lỡ.
Mà điều đó còn quan trọng không?
Dù sao anh cũng chẳng để cậu vào mắt.





Jeongguk mang khẩu trang đen, kéo cao đến tận cuối sống mũi. Gương mặt nhạy cảm chết tiệt nổi mụn vào đúng mấy ngày như thế này. Nó khiến cậu thêm phần bực mình khi nghĩ đến một cái comment mà cậu vô ý đọc được ngày hôm nọ.

"Cảnh quay hôm qua khiến người ta ớn phát điên."

Jeongguk nhếch mép khinh bỉ. Phải, chỉ cần cậu ta không còn xinh đẹp thì người ta sẽ không ngại mà buông mấy lời ác ý. Một người hoàn hảo như cậu ta đâu phải lúc nào cũng có dịp để diss. 

"Hẳn nhóc đã phải đợi rất lâu để cành cạch một tối gõ phím bash anh đây."

Tự nhiên Jeongguk lại nghĩ đến mấy đoạn trong Cypher, cậu tự mình bật cười, vô thức ho nhẹ một cái.

Mùi lys theo đó xông ra.

Chết tiệt.

Cậu rẽ vào một con ngõ vắng gần đó, vội vã tháo chiếc khẩu trang đang bóp nghẹt hơi thở mình.

Cậu bắt đầu ho.

Những cơn ho dày đặc cứ mãi không ngớt.

Say You Do °kooktae°○●•Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ