Vào cái ngày thứ bảy mà Ran mong chờ suốt tuần đó, cô bé cứ phân vân nên chọn bộ đồ nào phù hợp và cả...chuyện son phấn. Mải mê nên cô súyt nữa thì trễ giờ hẹn mặc dù cậu bạn nối khố ấy chưa bao giờ đến đúng giờ.
Cô bắt Taxi và chạy thẳng đến chỗ hẹn. Trên xe, cô cứ lầm bầm mãi một câu, khiến cho tài xế tò mò hỏi nhưng đáp lại là Ran xua tay bảo không có gì phải bận tâm.
Đúng như cô nghĩ. Cậu trễ 20 phút.
"Xin lỗi nha Ran, tại trên đường đi bỗng xảy ra tai nạn nên...". Shinichi chắp tay ríu rít xin lỗi.
"Ha, ha. Không sao đâu, mình quen rồi mà.". Ran mỉm cười.
Dù gì cậu cũng là thám tử mà, việc tò mò thì cô cũng thông cảm cho phần nào. Nhưng vẫn không thể tha thứ vì cậu đến trễ được!
" Hôm nay cậu phải bao tớ ăn kem đấy! Phạt cậu tội đi trễ." Ran đan tay chéo vào nhau nói.
Cậu thám tử cười cho số phận thê thảm của chính mình nhưng rồi cậu cũng đồng ý.
Chuyến đi chơi này giống như một thước phim lãng mạn. Họ đi hết các gian hàng này sang qua các gian hàng khác, cùng xem phim và kể lại những tuổi thơ xấu hổ một thời.
Nhìn đi nhìn lại, quả thật họ đã rất giống một cặp đôi chưa cưới.
"Shinichi, chúng ta qua chơi trò kia đi". Cô hăng hái chỉ vào tàu trò lượn siêu tốc.
"Ok! Chiều cậu tuốt nhưng mà...trước tiên cậu phải bỏ tay cậu ra đã". Cậu nhìn xuống bàn tay của Ran đang nắm chặt lấy tay mình.
Ran nghe vậy liền luống cuống vội bỏ ra và ánh mắt dõi theo người mình thích đang xoay lưng chạy nhanh đi mua vé. "Sao mà xa vờ quá ?"-Cô thầm nghĩ, rũ đôi mắt.
Khi Shinichi quay lại thì cô mới phấn chấn trở lại. Cả hai lại như lúc đầu, cùng nói chuyện vui vẻ với nhau.
" Này Shinichi, cậu không cảm thấy nóng à ? ". Đến lúc leo lên ngồi trên xe điện, cô mới để ý đến ngay cổ của cậu có quấn quanh một khăn quàng len màu trắng (:v). Thấy lạ, cô hỏi.
Cậu giật thốt, đưa tay sờ sờ lên chiếc khăn, cố lấy vẻ bình tĩnh:
"Tại...tại, à,...."
Nhưng rốt cuộc làm sao mà bịa cái lý do nào hợp tình hợp lý đây? Sao có thể nói với cô ấy là trên cổ mình có một dấu hôn đỏ mà tên Kid để lại ?
Lúc sáng khi soi gương, cậu dường như phát hoả khi thấy nó. Nếu để Ran biết thì thể nào cô cũng nhìn cậu như một tên bệnh hoạn !
Trong lúc đầu cậu đang moi hết mọi tình huống mà Ran có thể nói thì một giọng nói trầm hiện lên phía sau hàng ghế:
"Là dự báo thời tiết đúng không ?"
"Hả ? À, ừ. Đúng vậy đó Ran". Cậu nói nhưng rồi ngạc nhiên quay nhanh về phía sau.
"À, xin lỗi. Tôi tên là Kaito Kuroba " . Người phía sau mỉm cười giới thiệu. "Xin chào buổi sáng, cậu đây là....?"
"Tôi tên là Kudo Shinichi, người ngồi bên tôi...".Cậu hướng tay về Ran."Là Ran Mori"
" Ồ~ Hai người đang hẹn hò à ?". Kaito lên tiếng, miệng vẫn cười nhưng giọng nói lại chua xót.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kidshin] Chú Mèo Của Tên Trộm
FanfictionCứ coi như là tình tay ba nếu bạn thích. Sức viết của mình tuy ko bằng nhiều người khác nhưng mình mong các bạn sẽ thích *cúi* .
![[Kidshin] Chú Mèo Của Tên Trộm](https://img.wattpad.com/cover/97202280-64-k576154.jpg)