Chương 2

602 47 7
                                    


​ Cùng một địa điểm, cũng là ba người


Đối mặt lẫn nhau , không khí ngột ngạt đang lan tràn ở bốn phía không ngừng lởn vởn


"Ngươi có thể nói cho ta biết chuyện gì xảy ra không. . . ?" Nặc Ngôn ngẩng đầu nhìn đám người trước cửa kia


"Ta thế nào lại có cảm giác. . . So với lần trước người càng nhiều . . . . ?" Đoan Y cũng nhìn đám người áo đen ngoài cửa kia


"Đúng là như vậy " Phùng Kiến Vũ nghĩ đến đây gương mặt liền lờ đờ


"Còn có. . Ngươi tại sao lại không hóa trang cùng mặc đồ con gái đi ra ngoài. . . ?"


"Không cần nữa"


"Ngươi làm sao vậy ? Sao lại nói chuyện như vậy?" Nặc Ngôn nhìn biểu tình bất thường của cậu


"Hắn biết ta là đàn ông, nhưng lại nói ta không thể rời đi, như vậy ta không thể không tức giận sao? !"


Phùng Kiến Vũ đột nhiên rống to, dọa được Nặc Ngôn cùng Đoan Y


"Nguôi giận nguôi giận ~~" Đoan Y vỗ vỗ lưng cậu


"Hắn thích ngươi sao?" Nặc Ngôn hỏi


"Ta cũng không gặp qua hắn thêm lần nào nữa , hắn thích ta cái đầu ngươi á ! Huống chi ta là nam! Có bệnh sao ?" Lại rống


"Ngươi đừng quát ta nữa có tin ta đạp ngươi không hả !" Nặc Ngôn quả thực không chịu nổi rống trở lại


"Ngươi không nên công kích hắn a. . . Đám người bên ngoài kia đang nhìn ngươi. . ."


Đoan Y thận trọng nhìn đám người hung dử ngoài cửa , Nặc Ngôn bất đắc dĩ ngậm miệng


"Làm sao bây giờ?" Đoan Y hỏi


"Cứ như vậy a! Nếu không chẳng lẽ chúng ta phải bắt cóc hắn sao? Nhìn thấy đám người bên ngoài kia ngươi còn dám sao?" Nặc Ngôn cho hắn một cái nhìn xem thường


Ba người rơi vào yên lặng. . . .


"A! Có!" Nặc Ngôn bỗng nhiên kêu to


"Mấy tháng?" Đoan Y nheo cặp mắt lại


"Không phải! Nói cái quỷ gì !" Nhẹ nhàng huých hắn một cái


Hoa giáNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ