Chương 5
Draco im lặng khi họ ra khỏi bệnh viện. Hắn nhận thấy Hermione liếc nhìn mình vài giây và chuẩn bị tinh thần nói chuyện với cô, nhưng cô giữ im lặng. Dường như cô đang phải vật lộn với những suy nghĩ của mình và nhăn mặt lại. Họ đi trong im lặng xuống vỉa hè cho đến khi đến một con hẻm nhỏ. Sau đó, Draco nắm lấy cánh tay của Hermione và lẩm bẩm, "cố lên," trước khi đến Thái ấp Malfoy.Khi họ đến nơi, hắn ngay lập tức buông cánh tay cô như thể nó là một cái gì đó thật kinh tởm và bỏ qua chuỗi lời khiển trách bản thân. Khi hắn bước về phía cửa trước của Thái ấp, hắn lục tìm trong ý thức của mình, ánh mắt tìm kiếm một số đầu mối rằng điều này là không có thật. Hắn không thể kết hôn tới Máu Bùn Granger, không thể được. Hình ảnh đám cưới hiện lên và hắn nhăn mặt. Hắn không tưởng tượng, là sự thật, và hắn đã kết hôn với Granger nhưng đó không phải phần tồi tệ nhất. Khuôn mặt của hai bé gái, một với mái tóc nâu rậm, đứa khác với lọn tóc vàng, cả với đôi mắt màu xám mát mẻ nhảy múa trong tâm trí của mình. Hắn chưa bao giờ nhìn thấy chúng trước đó, nhưng bằng cách nào đó hắn biết tên và khuôn mặt của chúng, rằng một cô bé với mái tóc nâu thích đi biển và một cô bé tóc vàng luôn uống một ly sữa ấm trước khi đi ngủ. Những suy nghĩ làm hắn sợ, hắn không biết làm thế nào hoặc tại sao hắn biết điều đó, nhưng thực tế là hắn đã làm trong thế giới kỳ lạ này, trở lại với thực tại.
Hắn liếc nhìn xung quanh và thấy Hermione bước thật chậm, một cái nhìn xa xôi hiện lên trên khuôn mặt cô. Cô ấy mỉm cười, và hắn biết cô đang suy nghĩ về thai nhi đang lớn lên trong bụng mình, những hình ảnh họ đã nhìn thấy trên màn hình bệnh viện Thánh Mungo, em bé của họ.
Nghẹn lại một cục trong cổ họng, chuyện này cần phải chấm dứt. "Granger!" hắn cắt đứt dòng suy tưởng và làm cô giật mình. "Nhanh lên, chúng ta không có cả ngày đâu." Hắn trừng mắt nhìn cô khi cô vội vã tới bên cạnh và đẩy cửa.
Ngay lập tức, một cái gì đó vụt đến, một cô bé tóc vàng ôm lấy chân hắn và giây sau, một tiếng hét chói tai, "Mẹ! Cha ơi!" vang lên từ phía sảnh. Draco nhìn lên và thấy cô bé tóc nâu nhảy lên rồi chạy xuống hành lang. Cô bé là một phiên bản thu nhỏ của Granger - tóc nâu rậm, xù, người thấp, và mũi tròn, chỉ có đôi mắt là khác. Con bé có đôi mắt của mình - đôi mắt của Draco. Nuốt một chút nước bọt, Draco nhìn chằm chằm vào cô bé tóc vàng nhỏ giữ chân mình.
"Con gái của mẹ!" Hermione hét lên và quỳ xuống để ôm chúng. Draco nhìn về cô, miệng há hốc ra vì kinh ngạc. "Hãy đến đây nào, con gái xinh đẹp của mẹ," Hermione nói, và cô bé tóc nâu nhào vào vòng tay rộng mở của Hermione. Draco thấy cô bé tóc vàng thả chân mình và bước về phía cô.
Cảnh hạnh phúc kéo dài thêm một giây trước khi cô bé tóc nâu - là con bé phải không? Draco tự hỏi, đầu hắn như muốn nổ tung khi cô bé ra khỏi vòng tay của Hermione, dương cằm lên, chống hông và hỏi, "Hai người đã ở đâu vậy?"
Draco suýt bật cười. Cô bé trông giống hệt như Hermione khi cô tức giận. Nếu hắn không quá sốc bởi từ "Cha", có thể hắn đã cười phá lên, Granger dạy con rất đúng.Hermione trông có vẻ sửng sốt, nhưng sau đó cô mỉm cười nói, "cha con đã phải đưa mẹ vào viện vì mẹ đã ngất vào sáng nay và chúng ta muốn chắc chắn rằng em bé vẫn ổn." Âm thanh tắc nghẹn trong cổ họng Draco khi nghe thấy nó, Hermione nhìn hắn kỳ lạ trước khi quay lại sự chú ý của mình sang con gái trước mặt, ngay lập tức cô thay đổi thái độ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Dramione fanfic] ~ Asphodel
FanfictionSummary: Sau một tai nạn trong lớp độc dược, Hermione và Draco tỉnh dậy rồi phát hiện cả hai đã kết hôn với nhau và có con. Đây là tương lai, là một vụ trũ song song hay tất thảy đều chỉ là một giấc mơ mà thôi? Liệu sự căm ghét lẫn nhau có ngăn cả h...