Chương 4

5.4K 129 1
                                    


  "Hai tiểu tử thối các người nói gì đó, không phải là các người chán sống muốn tìm cái chết hả!" Tề Hâm Lỗi lập tức nổi trận lôi đình muốn đánh hai người học sinh kia, hai người kia sợ tới mức co cẳng chạy.

"Hai tiểu tử thối các người đừng chạy, có gan quay lại đây cho bố mày, hôm nay bố mày không làm thịt các người bố mày không mang họ Tề." Tề Hâm Lỗi vốn định đuổi theo nhưng nghĩ tới tình huống trước mắt nên nhịn xuống. Thấy biểu cảm của mọi người, ngoại trừ Hàn Tử Thần tin hắn thì những người khác không tin hắn. Nếu hắn không nhanh chóng giải thích rõ ràng thì rất không ổn, đều do tiểu tử thối Hàn Tử Dạ đáng ghét kia.

Tề Hâm Lỗi xoay người hung hăng trừng mắt với Hàn Tử Dạ người lùn hơn hắn một cái đầu, vừa muốn mắng Hàn Tử Dạ đã thấy Hàn Tử Dạ mở miệng nói tiếp: "Anh trừng tôi cũng vô dụng, mọi người có mắt sẽ thấy những tấm ảnh chụp này chính xác là thật. Anh xem mặt mũi và cơ thể trên tất cả ảnh chụp không phải là anh thì là ai. Anh nói ảnh chụp là giả thế anh có thể tìm ra chứng cứ không?"

Cậu vô cùng tin tưởng vào kỹ thuật PS (Photoshop) của bản thân mình, những tấm ảnh này ngay cả chuyên gia cũng khó tìm ra chút sơ hở. Ác ma này tuyệt đối không tìm ra được chứng cứ chứng minh những tấm ảnh này là giả, vậy ác ma này xong đời rồi. Không đưa ra được chứng cứ, bất kể ác ma giải thích như thế nào thì tất cả mọi người đều sẽ tin chắc hắn chính là kẻ siêu biến thái thích bị một đám phụ nữ béo trung niên ngược đãi, hắn ghê tởm khiến người ta buồn nôn.

Lúc đó cậu suy nghĩ rất nhiều cách để cứu chị gái từ trong ma chưởng của tên ác ma kia, cũng hủy hoại tên ác ma này, nhưng không có cách nào hay. Mãi đến có một đêm cậu không cẩn thận nhìn thấy một tấm ảnh chụp SM ở trên mạng, khiến con ngươi cậu chợt lóe lên, mới nghĩ tới diệu kế hoàn mỹ này.

Từ nhỏ cậu đã hướng nội gần như tự bế mình, bạn bè ngoại trừ chị gái cũng chỉ có máy tính cũ trong nhà, cậu tự học rất nhiều thứ trên máy tính, trong đó có PS, sở trường cậu giỏi nhất cũng là PS. Cậu phí không ít thời gian mới tìm được rất nhiều ảnh chụp những chàng trai có dáng người vô cùng giống tên ác ma kia trên mạng, bị một đám phụ nữ béo trung niên ngược đãi. Sau đó lại lén lấy ảnh chụp của ác ma trong máy tính của chị mình, rồi dời đầu tới những tấm ảnh chụp SM kia. Và cậu sử dụng kỹ thuật PS cao siêu của mình để phần đầu của ác ma dung hợp vào thân thể hoàn mỹ của những chàng trai trẻ tuổi kia, nhìn không ra chút sơ hở.

PS ảnh chụp đối với cậu vô cùng đơn giản, khó khăn chính là cần phải in những tấm ảnh đã PS xong ra, cậu lại không dám đi ra bên ngoài để in. Cũng may trước kia cậu vẫn luôn để giành tiền tiêu vặt mà chị cho mình, cậu dùng tiền tiêu vặt đặt mua một máy in cũ và rất nhiều giấy hình (Loại giấy để in ảnh) ở trên mạng, bản thân tự ở nhà in ảnh ra.

"Hàn Tử Dạ, không nghĩ tới thời gian này không chỉnh cậu, cậu thế mà can đảm hơn nhiều, trở nên kiêu ngạo, dám nói như vậy với anh mày à. Anh mày nói cho cậu biết cậu đừng tưởng chị cậu là bạn gái anh, thì anh sẽ không tiếp tục đánh cậu, hôm nay sẽ đánh cho cậu ngay cả ba mẹ cũng nhận không ra cậu luôn." Tề Hâm Lỗi tức giận muốn nổ tung, nâng cánh tay to cứng rắn vung qua phía mặt Hàn Tử Dạ, thầy trò xung quanh đều sợ tới mức ngừng hô hấp. Hàn Tử Thần cũng bị dọa sợ, cô nhanh chóng đưa tay bắt lấy quả đấm thép mà bạn trai sắp nện lên em trai.

"Hâm Lỗi, xin anh đừng đánh em trai em, em thay nó nhận lỗi với anh, nó nhất thời hồ đồ mới có thể nói hưu nói vượn chọc giận anh, xin anh nể mặt em, đại nhân không chấp nhặt kẻ tiểu nhân, tha lỗi cho nó đi." Hàn Tử Thần điềm đạm đáng yêu ngẩng đầu nhìn bạn trai, đau khổ cầu xin nói. Bây giờ bạn trai tức giận như thế, nếu như không cản anh ta, nhất định anh ta sẽ đánh chết em trai mình.

Hàn Tử Dạ nhướng chân mày thầm than vì sao chị phản cản tên ác ma kia, cậu ước gì bị tên ác ma này hành hung. Ác ma hành hung mình trước mặt mọi người như thế này chị nhất định sẽ rất tức giận, không tha thứ cho hắn ta. Nhưng cuối cùng chị lại không sợ tên ác ma này, xông lên bảo vệ cậu, quả nhiên chị là người đối xử với cậu tốt nhất trên đời này!

Trong lòng truyền tới luồng tình cảm ấm áp và cảm động, Hàn Tử Dạ lắc đầu nói với chị: "Chị, đừng xin anh ta, chị thả hắn ta ra để hắn ta đánh em đi, em không sợ. Hắn ta tức giận muốn đánh em càng chứng minh hắn chột dạ, càng chứng tỏ những ảnh chụp này là thật, hắn ta chính là kẻ cực kỳ biến thái thích bị một đám phụ nữ trung niên mập mạp ngược đãi."

"Tiểu Dạ xin em đừng nói nữa. Hâm Lỗi, anh đừng nóng giận để em dẫn nó đi." Hàn Tử Thần thấy bạn trai tức giận đến trán cũng nổi gân xanh, thể hiện lúc nào cũng có thể bạo phát, suýt gấp gáp muốn chết, chỉ có thể nhanh chóng lôi em trai đi.

Hạ Tử Dạ không muốn đi, muốn tiếp tục chọc giận Tề Hâm Lỗi, để Tề Hâm Lỗi hành hung cậu trước mặt mọi người. Nhưng chị cậu ăn nhiều hơn cậu, được rồi, cho nên mặc dù là con gái nhưng mạnh hơn cậu, cậu hoàn toàn không thoát khỏi tay chị gái, chỉ có thể rất không cam lòng nhìn Tề Hâm Lỗi càng lúc càng cách xa cậu.

"Mẹ nó chứ!" Một bụng đầy lửa giận không chỗ phát tiết, Tề Hâm Lỗi đánh một quyền lên cột thông báo, ảnh chụp SM bị nện trúng trở nên nát bươm trong nháy mắt.

"Các người còn thất thần cái gì, còn không nhanh đốt hết những tấm ảnh chụp này đi, nếu chỗ khác trong trường học còn những tấm ảnh này cũng đốt hết toàn bộ đi." Tề Hâm Lỗi giận dữ hét lên với đám thủ hạ đứng ở chỗ không xa, rồi chợt vô cùng hung ác uy hiếp thầy trò xung quanh, "Tốt nhất các người nên quên hết chuyện ảnh chụp này đi, nếu để tôi nghe thấy có người trong hoặc ngoài trường bàn tàn chuyện này, hoặc gửi cho truyền thông, tôi nhất định sẽ chém kẻ đó thành tám mảnh, cũng khiến cả nhà hắn ta chết không được tử tế, tôi nói được thì làm được."

Nhìn thấy đám thủ hạ xin lỗi mình sau đó chạy tới xé ống ảnh chụp SM kia khiến hắn ta suýt nữa hộc máu, tất cả thầy trò bên cạnh cũng sợ tới mức vội vã gật đầu, tâm tình Tề Hâm Lỗi tốt hơn một chút, hắn đưa tay xoa huyệt thái dương đau nhức.

Đau đầu quá, cảm giác như sắp nổ! Phiền chết mất!

Tề Hâm Lỗi phiền chán vô cùng, lấy một hộp thuốc có nhãn hiệu đắt đỏ từ trong túi quần ra, rút một điếu dùng sức hít một hơi, hương vị quen thuộc khiến hắn bình tĩnh hơn.

Phải nhanh chóng nghĩ cách giải quyết chuyện này, mặc dù vừa rồi dọa dẫm, hắn tin rằng mấy người nhìn thấy ảnh chụp này không ai dám bàn tán việc này nữa, nhưng trong lòng bọn họ hắn đã không còn là hắn trước kia. Có thể bọn họ vẫn sợ hắn nhưng nhất định sẽ dùng ánh mắt khác đối với hắn, mỗi ngày đều khinh bỉ cười nhạo hắn trong lòng. Hắn vẫn nên nghỉ học thì tốt hơn, nhưng như thế này thì thật sự sẽ cho rằng hắn chột dạ, tất cả ảnh chụp đều là sự thật trăm phần trăm, đến lúc đó hắn có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

Hắn muốn thôi học, trước hết cũng phải tìm cho ra kẻ dán những tấm ảnh này ở trường học đã, để đối phương giải thích rõ ràng với những người nhìn thấy ảnh chụp này, trả lại sự trong sạch cho hắn sau đó mới nghỉ học.

Cũng không biết ngày giết tên khốn khiếp kia (Hiểu như đó là kẻ xấu xa), có nên dán ảnh chụp bên ngoài trường học không, hoặc post lên mạng gởi cho truyền thông, nếu như có chuyện gì sẽ trở nên vô cùng phiền toái, phải nói với ba mẹ xin ba mẹ xử lý mới được. Nhưng chuyện mất mặt như vậy hắn thật sự không muốn để ba mẹ biết, mặc dù ba mẹ yêu hắn đến tận xương chắc sẽ không cười nhạo hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy ngại ngùng, sau này không có mặt mũi gặp ba mẹ.

Thật là 'thiên lôi đánh xuống khốn khiếp,' thật sự rất đáng giận rất thiếu đạo đức, bản thân muốn lập tức băm hắn ta thành vạn khúc, nghiền xương thành tro. Nhưng bản thân ngay cả hắn là ai, lớn lên trông thế nào cũng không biết. Song không sao, tin vào mạng lưới tình báo của bản thân mình, thì trên đời không có người, chuyện, vật không tìm ra được.

Khóe miệng hơi nhếch lên lộ ra một nụ cười quỷ dị, Tề Hâm Lỗi lấy chiếc di động lộng lẫy lóng lánh chói mắt hàng hiệu, ấn nút gọi dãy số quen thuộc...  

ANH RỂ, EM CÓ RỒINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ