Chương 11: Gặp May

108 0 0
                                    


  Trang weibohoạt động hai ngày, Bùi Anh giúp đỡ ở phòng làm việc ba ngày, mới được Nhậm San San phê chuẩn về nhà.

Mặc dù cả người đều mệt mỏi không chịu được, nhưng đơn mua hàng trực tuyến tăng cao, mới miễn cưỡng an ủi tâm hồn cô.

Được giải phóng trở về từ phòng làm việc của Nhậm San San, Bùi Anh ở nhà lười nhác hai ngày, mới lại lần nữa vực dậy tinh thần.

Hôm nay cả người cô đều phấn khích, bởi vì trước kia cô đóng vai phụ trong bộ phim ( Lưu Quang Nghê Thường ), cuối cùng cũng chiếu đến phần diễn của cô!

Cô trước kia cũng từng đóng qua phim truyền hình vệ tinh, nhưng chưa lần nào có tỉ suất người xem cao như ( Lưu Quang Nghê Thường), hơn nữa công ty Hoàn Vũ đặc biệt không tiếc dùng tiền, đề tài thảo luận về bộ phim này luôn luôn đứng đầu top trong lịch sử tìm kiếm.

Phim truyền hình chiếu lúc bảy giờ ba lăm phút, Bùi Anh ngồi canh trước tivi trước một lúc, xem tin tức thời sự.

Trong lòng cô kỳ thực có chút thấp thỏm, phim truyền hình có thể nào ra thông báo trước vì một nguyên nhân nào đó hoãn chiếu hoặc chiếu sau? Dù sao chuyện như vậy trước đây không phải cô chưa từng gặp.

Cũng may sau khi quảng cáo kết thúc, phim truyền hình thuận lợi chiếu, đồng thời Bùi Anh thở phào nhẹ nhõm, cũng tập trung sự chú ý lại.

"Cô làm sao vậy? Trang phục như thế làm sao có thể cho Thi Tĩnh mặc?" Trong ti vi người đại diện của Thi Tĩnh cầm trên tay bộ váy vàng nhạt kia quăng đến trên người Lưu Quang, tức giận đến lông mày đều dựng lên.

Trong phòng hóa trang có mấy nữ sinh cười trộm, Thẩm Lưu Quang cúi đầu nhìn váy trong tay, hốc mắt đều hồng một vòng: "Tôi không biết tại sao lại như vậy, lúc tôi kiểm tra rõ ràng là vẫn còn tốt..."

Thi Tĩnh ngồi ở trước bàn trang điểm, mặt không biến sắc nhìn qua mấy nữ sinh đang ở trong góc. Người đại diện của cô còn đang tức giận nói Thẩm Lưu Quang, cô từ trên ghế đứng lên, đôi mắt cụp xuống nhìn chiếc váy Thẩm Lưu Quang chuẩn bị cho cô: "Bây giờ cách khi lên sàn catwalk còn ba mươi phút, nếu như cô trong thời gian này có thể giải quyết tốt vấn đề này, tôi sẽ mặc trang phục cô thiết kế lên sân khấu."

Những lời này phảng phất như ánh sáng từ thiên đường chiếu tới, khiến Thẩm Lưu Quang bỗng chốc giống như chết đi được sống lại vậy : "Cô yên tâm, tôi... tôi sẽ đi đổi váy ngay bây giờ, nhất định có thể cho kịp khi cô lên sân khấu!"

Thi Tĩnh không thể không gật đầu: "Tốt nhất là như vậy."

"Ừm..." Bùi Anh ngồi bên cạnh bàn, trong tay cầm cây viết, ghi vào quyển sổ ghi chép, "Tâm tình lúc này hình như diễn không đúng..."

Cô một bên vừa xem mình diễn, một bên xem xét những điều mình còn chưa đạt, ghi chép lại.

Cuốn tập này tồn tại từ bộ phim đầu tiên của cô, tích lũy tháng ngày đến bây giờ, cũng viết đã viết hơn nửa quyển. Cô bình thường không có gì làm sẽ mở quyển sổ này ra xem một chút, không ngừng tổng kết cùng uốn nắn, tăng kinh nghiệm diễn xuất cho bản thân mình.

Sau cảnh diễn sân khấu, cơ bản không còn phần diễn của Bùi Anh, nhưng mà sau khi xem tivi, cô hơi có chút rung động.

Người ở trên đài T kia là cô mà không phải cô, cô giơ tay nhấc chân hay thậm chí chỉ một ánh mắt cũng mười phần khí thế, giống như sinh ra là vì đài T mà sinh.

Cô quả thực cũng bị chính mình mê hoặc.

Bùi Anh nhịn không được cười hai tiếng, sau khi bộ phim kết thúc, tắt tivi.

Đến sáng ngày thứ hai, cô cuối cùng nhớ tới Weibo muốn đi xem một chút.

Bởi vì "Lưu Quang Nghê Thường" bây giờ rất hot, hai tập phát sóng gần đây nhất,nhất định sẽ có chủ đề thảo luận, nói không chừng còn có thể ngẫu nhiên nhắc đến mình hai câu

Kết quả vừa mở trang đầu Weibo cô trợn tròn mắt, hơn chín vạn người hâm mộ mới cùng hơn ngàn người nhắn lại... Lần trước bị mắng cũng không khoa trương như thế này!

Tay cô đặt trên con chuột chần chừ một lúc, sau khi hoàn toàn chuẩn bị tốt tâm lí, kiên cường mở bình luận.

"Thi Tĩnh đẹp quá a a a a a!! Màn diễn catwalk kia tôi nhìn máy tính đến ba mươi lần! Hôm nay màn hình máy vi tính đặc biệt sạch sẽ!!"

"Chân thật dài a chân thật dài a chân thật dài a QAQ chân đẹp phải khen ba lần QAQ."

"Tôi muốn ngủ cùng Thi Tĩnh [doge]."

"Mẹ nó, vốn cảm thấy ( Lưu Quang Nghê Thường ) càng ngày càng khó coi! Cứ nghĩ đây là bộ phim đáng vứt bỏ! Không ngờ tối hôm qua lại bỏ qua cảnh hay như thế! Thi Tĩnh nữ vương đẹp ngây người!!!"

"Đôi chân thấy hôm qua thật thỏa mãn [ sắc ]"

"Đại mỹ nữ diễn rất tốt nha, tôi còn tưởng rằng cô là người mẫu chuyên nghiệp đấy ~"

"Bỗng chốc nhiều rất nhiều tình địch QAQ Bùi Bùi tôi mới là người hâm mộ lâu nhất của cô!"

"Đạo diễn cho Thi Tĩnh thêm cảnh diễn thêm "đùi gà" a!! Các người hôm qua thu được hiệu suất người xem cao đều là công lao của cô ấy!"

Bùi Anh xem đến đây sửng sốt một chút, tối hôm qua tỉ suất ngươi xem tăng cao? Cô nhấp nhanh vào mục (Lưu Quang Nghê thường), đầu tiên đập vào mắt là hình ảnh đường cong của đồ thị.

Tối hôm qua... tỉ suất người xem tập đó quả nhiên tăng cao!

"Oa..." Bùi Anh khẽ kêu một tiếng, chẳng lẽ thực sự là công của cô sao?

Chuông điện thoại reo lên, Bùi Anh thấy Trần Thắng gọi tới, vội vàng nghe máy: "Chào buổi sáng tổng giám đốc Trần."

"Tiểu Bùi à, cô xem Weibo chưa? Tối ngày hôm qua chiếu ( Lưu Quang Nghê Thường ) được khen ngợi rất lớn." Trần Thắng thanh âm đều là cười , "Tôi thấy người hâm mộ của cô còn tăng rất nhiều, còn được tìm kiếm nhiều nhất, chúc mừng cô."

"Cảm ơn Trần tổng." Đột nhiên bị Trần Thắng khen nhiệt tình như vậy, Bùi Anh trong lúc nhất thời còn có chút không quen.

"Nói cho cô tin tốt, tôi nhận được hai thông báo, một là chụp ảnh cho tạp chí thời thượng, một là quay quảng cáo giày cao gót, đều chỉ tìm cô."

"Thật sao?" Tin tức này đối với Bùi Anh mà nói, so với người hâm mộ Weibo tăng mấy vạn còn cao hứng hơn.

Thế nhưng có hạng mục chỉ tìm cô, đây là điều chưa từng có!

"Thật thật." Trần Thắng liền đáp hai tiếng, Bùi Anh hiện tại đang là chủ đề nóng, hơn nữa lại không phải là một minh tinh, loại này vừa có độ hot lại tiết kiệm tiền bồi dưỡng nghệ sĩ, bọn họ đương nhiên muốn vội vàng mời đi, bằng không đợi sau Bùi Anh càng ngày càng phát triển, giá trị con người cũng muốn tăng theo.

Trong đầu Bùi Anh không có vòng vo nhiều như Trần Thắng, cô chỉ đơn thuần vì có công việc mới mà cảm thấy cao hứng: "Cảm ơn Trần tổng!"

EM MÙ MỚI YÊU ANHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ