Tan học , hai cậu rủ nhau đi ăn chút gì đó , Jimin bắt gặp người tài xế bước đến , cậu chạy lại nói , gương mặt người đó có chút thay đổi nhưng rồi cũng gật đầu và đi mất .
" Đi ăn c.. "
" Biết rồi "
Đúng là chẳng ai hiểu cậu bằng Jimin cả .
Sau trận ăn uống , hai cậu lật đật chạy về nhà hay đúng hơn là nhà Namjoon , vì nếu chậm một phút , cả hai sẽ bị anh xử tội . Ai mượn Jimin đã hứa sẽ về trước 19 giờ 30 cơ chứ , giờ chỉ còn 5 phút , taxi lại không thấy đâu , thế là cuộc thi chạy marathon đã diễn ra .
Namjoon ngồi xem tivi thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn vào đồng hồ đeo tay , chợt anh quay sang Jack đang ngồi bên cạnh : " Ra khoá cổng lại đi , nhất định không được mở cho hai đứa nó "
Jack gật đầu đi ra khoá lại .
Jimin và JungKook vừa về đến cổng đã thấy Jack khoá cổng lại bằng ổ khoá riêng rồi đi vào , JungKook dù đang thở hổn hển nhưng vẫn không quên kêu Jack mở cửa . Jack không nhìn hai cậu , anh đáp : " Trễ 5 phút "
Jimin lấy điện thoại ra nhìn , nhăn mặt : " 35 rồi "
JungKook mệt mỏi ngồi bệt xuống đất , bắt đầu than vãn : " Trễ 5 phút thôi mà , Lão Đại đúng là đồ keo kiệt , đồ xấu tính , trời lạnh thế này lại bắt chúng ta ngồi hứng gió , đồ xấu xa , đồ đáng ghét , đồ khó ưa , đồ v.v ..... " ( Đã lượt bỏ bớt )
Cái tên này đúng là , thật không nói nổi , lạnh thế nào vẫn ngồi đó nhai hay thật Jimin chịu không nổi lên tiếng : " Jeon JungKook , cậu có thôi đi không ? "
JungKook bĩu môi : " Tớ chưa nói xong "
Và sau đó là màn than vãn , trách móc của ai kia . Nhưng chẳng hề biết ai đó đã nghe hết tất cả .
Đôi mắt JungKook bỗng sáng lên như gặp được cứu tinh , từ xa , dáng người cao ráo quen thuộc kia đang rảo từng bước về phía hai cậu , JungKook mừng rỡ reo lên : " A , anh Yoongi "
Jimin cũng vui mừng không kém , vì bây giờ cậu đã lạnh sắp chết rồi , không vào nhà chắc bị đóng băng luôn quá .
Yoongi có chút ngạc nhiên khi thấy cậu , đưa mắt nhìn sang Jimin , cả hai đều run lên vì lạnh , đôi môi đã tái đi , nhìn lại thấy cổng đã bị khoá , anh mới hiểu ra vấn đề .
" Được rồi , để anh giúp , nhưng chỉ lần này thôi đó " Yoongi nói , đôi mắt lộ rõ ý cười
Hai cậu làm gì quan tâm đến những cái đó nữa chứ , bây giờ thứ họ quan tâm là cái mềm đang nằm thảnh thơi trên giường thôi .
Bắt gặp 3 đứa em mình đi vào , Namjoon hắng giọng một tiếng nhỏ , nghiêm giọng nói : " Là em mở ? "
Yoongi không do dự , cậu đáp : " Phải "
Tranh thủ lúc họ đang nói , Jimin và JungKook định trốn lên phòng nhưng Namjoon đã phát hiện được .
" Park Jimin , Jeon JungKook " Anh gằng giọng
Cả hai khựng lại , cúi đầu đi lại chỗ Namjoon đang ngồi trông như hai đứa trẻ chuẩn bị nghe mắng , Namjoon lúc này trông anh không khác một người cha đang dạy dỗ hai đứa con mình
" Đồ đáng ghét , đồ keo kiệt , đồ xấu xa , khó tính , khó khăn , kì cục , đồ khó ưa , v.v .. "
Anh nói một tràng khiến hai cậu há mồm , nhất là JungKook , cậu chớp đôi mắt to tròn của mình rồi quay sang nhìn Jimin . Bốn mắt nhìn nhau , không nói nên lời , miệng không khép lại được nữa , thật sự không biết nói gì rồi .
Yoongi và Jack giờ đã an toạ trên ghế sofa cùng với tách cà phê nóng , bắt đầu xem phim rồi .
" Hm . . JungKook ? " Namjoon đưa mắt sang nhìn cậu em đang đứng bất động tại chỗ , muốn cười nhưng phải xử xong trước đã .
JungKook lúc này lấp bấp : " Em .. em không có nói nha "
Jimin thấy vậy châm dầu vào lửa : " Cậu còn chối , tớ nghe cậu nói rõ ràng "
JungKook liếc Jimin một phát muốn rớt cả tròng mắt , Jimin nhìn lại , dùng ánh mắt thay lời nói " Đáng đời lắm nhé "
Cậu cũng đâu vừa , đáp lại bằng một cái liếc nhẹ " Đồ phản bạn , xấu xa "
" Hai đứa thôi đấu mắt đi " Yoongi không chịu nổi bèn lên tiếng .
" Sao đây JungKook ? " Namjoon tiếp tục truy vấn
JungKook lúc này chạy đến bên cạnh anh , ỏng a ong ẻo ra sức giải thích trời lạnh quá nên nói vậy cho quên cái lạnh , Namjoon hết nói nổi với cái lý do hết sức vô lí này . Nhìn cậu đứng run vì lạnh anh cũng không đành lòng mắng , nhưng nghĩ đến nếu không dạy dỗ một lần thì sau này nó sẽ lại tái phạm .
" Hai đứa , mỗi đứa 50 cái chống đẩy " Anh dứt khoác .
JungKook đưa mắt sang cầu cứu Yoongi , nhưng anh đã nhìn lên tivi , Jack cũng không thoát khỏi anh mắt của cậu , nhưng anh chỉ nhướng vai rồi xem tivi .
JungKook chỉ muốn đánh hai người đó một trận cho bỏ ghét , biết là không ai cứu nữa nên đành ngoan ngoãn chống đẩy cùng Jimin . Lúc này Namjoon mới khẽ cười .
" Yoongieeee "
Một cô gái mặc chiếc đầm ngủ màu hồng đi đôi dép trong nhà hình con thỏ phóng ngay đến chỗ Yoongi đang ngồi , ôm chầm lấy anh . Tất cả những thứ đó đã lọt vào tầm mắt của JungKook , Jimin bên cạnh biết cậu đang nghĩ gì liền mở miệng nói đùa một câu
" Con thỏ đó y chang cậu "
JungKook đưa chân đá vào chân Jimin một phát rồi tiếp tục với công việc chống đẩy nhưng đôi tai vẫn lắng nghe cuộc trò chuyện hai người , Namjoon đứng bên cạnh cũng mờ đoán ra , nhưng anh chẳng nói gì .
" Tiểu Trịnh , em về khi nào đấy ? " Yoongi nhẹ nhàng gỡ tay cô ra , ngồi thẳng người
" Em vừa về lúc trưa " cô đáp .
Jimin cảm thấy giọng nói này có chút quen quen , khẽ đánh mắt nhìn lên , cũng đúng lúc cô nhìn cậu . Trịnh Khả mỉm cười , nháy mắt .
Jimin không phản ứng gì , cậu đưa mắt xuống .
" Em đúng là ngày càng xinh nha " Vừa nói Yoongi vừa bẹo má cô
Trịnh Khả đỏ mặt , không nói gì , Yoongi bật cười .
Nụ cười mà trước giờ JungKook chưa từng thấy .
HẾT CHƯƠNG 7
* Hãy để lại những nhận xét nha , tớ rất cần đấy . Cảm ơn đã đọc
BẠN ĐANG ĐỌC
[ BTS - Fanfic ] [ HopeMin - GaKook ] You Are My Youth
FanficCon người ta có thể đánh mất đi lí trí và chính mình chỉ vì cái gọi là tình yêu Cũng vì thứ gọi là tình yêu mà có thể từ bỏ những sai trái vì người mình yêu - Anysla🍀