Chương cuối

415 53 6
                                    


 Khi Vương Thanh cuối cùng hiểu rõ , không biết là nên vui vẻ hay là khổ sở . Anh thật ra thì rất hy vọng có thể cùng Phùng Kiến Vũ cùng nhau đến bạc đầu giai lão, nhưng mà lại cảm thấy bởi vì mình, Phùng Kiến Vũ phải vứt bỏ con đường tu tiên của mình , rất là áy náy.


Phùng Kiến Vũ an ủi anh, "Tu tiên có cái gì quan trọng, cùng anh chung một chỗ quan trọng hơn nhiều."


Khuất Ly: "..." Đây là đang mỉa mai ta? Ta muốn tu tiên ta có tội gì a?


"Đây là món nợ mấy đời trước, ban đầu ngươi cứu hắn một mạng, hôm nay hắn trả ngươi một mạng, đây chính là số mệnh. Hy vọng hai người các ngươi tự thu xếp ổn thỏa, sau này Đại Vũ không có pháp lực, làm sao tránh paparazi chính là chuyện phiền nhiễu của các ngươi''. Được rồi, lần cuối nhìn các ngươi một lần, ta phải đi về tiếp tục tu luyện, chờ sau khi ta thành tiên , nói không chừng vẫn còn có thời gian tới gặp các ngươi một chút."


Phùng Kiến Vũ cũng không quay đầu lại, "Sư phụ tạm biệt, đi thong thả không tiễn."


Khuất Ly: "..." Có bạn trai liền không thương sư phụ, loài người thật sự rất đáng sợ, vẫn là trở về tu tiên đi.


Mặc dù Vương Thanh đã khỏi rồi, nhưng vì không muốn bại lộ,Khuất Ly trước khi đi dùng phép che mắt, trừ hai người bọn họ, tất cả mọi người nhìn thấy Vương Thanh vẫn là trong trạng thái trọng thương .


Vương Thanh đã biết Phùng Kiến Vũ vì mình muốn từ chối 《 tiên ma đạo 》, vì vậy khuyên cậu trở về, Phùng Kiến Vũ coi như là người mới mới khởi bước một năm, nếu như bây giờ không quay bộ phim này, khó tránh khỏi sẽ bị chụp mũ là không tôn trọng cấp trên


Nhưng mà bộ phim kia của Vương Thanh là thật không có biện pháp phải bị từ chối, công ty bên kia cũng phê duyệt cho Vương Thanh 3-6 tháng nghỉ ngơi, cho đến khi Vương Thanh khỏe mới thôi .


Cũng may bộ phim của Phùng Kiến Vũ chỉ còn có nửa tháng liền có thể sát thanh, vì vậy Vương Thanh về Bắc Kinh trước , công tác nhiều năm như vậy, cũng coi là kỳ nghỉ hiếm có đi.


Vương Thanh sau khi tỉnh lại, Phùng Kiến Vũ nhanh chóng nhảy vào đoàn phim, ngày ngày tươi cười rạng rỡ, Vu Tư Tư cùng Quan Tiểu Đồng không khỏi cảm khái, đây chính là sức mạnh của tình yêu a.


Ở bệnh viện làm bộ một tháng sau, Vương Thanh rốt cuộc được phép về nhà, thật sự ở bệnh viện ngủ đến người cũng muốn rời ra từng mảnh. Vương Thanh vốn cảm thấy được nghỉ tốt vô cùng, bây giờ mới phát hiện vừa không thấy được Phùng Kiến Vũ, còn phải giả bộ bị thương thật quá tàn nhẫn.


Cũng may Vương Thanh rất nhanh tìm được một chuyện để làm, bởi vì Phạm Khải đột nhiên đến cửa tìm anh.


Trước đó đã nói qua trong phim Quan Niên có một bài nhạc đệm tên là " Nay Hạ " sẽ do anh cùng Phùng Kiến Vũ hát, Phạm Khải đem lời bài hát cuối cùng cầm đưa cho anh nhìn.


Vương Thanh nhìn chằm chằm lời bài hát một lúc lâu, sau đó hỏi: "Ta muốn thay đổi hai chỗ, có thể không?"


Phạm Khải mặt đầy không tin: "Ngươi còn viết lời bài hát a?"


Vương Thanh lần đầu tiên có chút xấu hổ, "Chưa nói tới là biết, nhưng mà có mấy câu ta thật muốn để vào."


Phạm Khải đưa bút cho anh, Vương Thanh nhận lấy trên giấy cà cà sửa sửa lại.


Cuối cùng Phạm Khải thấy hai chỗ được sửa trong bài hát, "Anh nói gặp nhau là duyên phận, là một phần không thể tách rời nhau, từ nay về sau thế giới của em có thêm một người." "Anh muốn bay xa hơn nữa, anh cần có em ở bên cạnh."


"Có thể a ngươi..." Phạm Khải bị hai câu này xúc động ưu tư, "Ta trở về cùng songwriter thương lượng một chút, ta cảm thấy hẳn không có vấn đề."


"Nhờ ngươi." Vương Thanh biết có Phạm Khải ra tay, tám chín phần sẽ không có vấn đề.


"Cậu thật giỏi a." Phạm Khải chuyển đề tài, "Vì cứu Phùng Kiến Vũ mà bị thương thành như vậy, đổi lại là người khác, thật chưa chắc có thể làm được như vậy đi. Thật rất hâm mộ tình cảm của các ngươi , hy vọng các ngươi có thể đi xa hơn."


Vương Thanh gật đầu, ta trả giá nhiều, Phùng Kiến Vũ cho tới bây giờ so với ta cũng trả giá không thiếu a


Nay Hạ ở tháng sáu bắt đầu thu, Vương Thanh ở nhà nghỉ ngơi ba tháng sau hoàn toàn khôi phục công việc. Tuyên truyền Nghịch Chiến cũng bắt đầu, hoạt động của Vương Thanh cùng Phùng Kiến Vũ nhiều không kịp nhìn


Từ sau khi chuyện Vương Thanh cứu Phùng Kiến Vũ truyền ra , Vương Thanh phát hiện những người ái mộ của mình thật sự toàn bộ đều âm thầm chấp nhận sự tồn tại của Phùng Kiến Vũ . Rất nhiều người ái mộ biết Vương Thanh vì Phùng Kiến Vũ bị thương, cũng khóc đến sắp tắt thở luôn, một bên khóc vừa nói, đây chính là chân ái a


Vương Thanh có lúc cùng Phùng Kiến Vũ nói đùa, chúng ta bây giờ mà come out còn có thể cảm động toàn bộ Trung quốc nha.


Phùng Kiến Vũ cùng anh mười ngón tay nắm chặc, "Nếu như anh thật muốn có một ngày như vậy,em sẽ theo anh . Anh muốn làm cái gì đều được."


Vương Thanh liếm liếm môi của mình, "Anh bây giờ thật sự muốn làm."


Phùng Kiến Vũ mặt đầy đứng đắn, "Không được, thương thế của anh khỏi hẳn không bao lâu, anh phải hảo hảo điều dưỡng, em đưa cho anh nội đan chỉ là để cho anh khỏe nhanh hơn mà thôi. ."


Vương Thanh cười đễu, "Đúng vậy,anh cũng không muốn vất vả như vậy, cho nên, chỉ có thể phiền em, ngồi lên trên tự mình động."


"..." Toàn văn hoàn

🎉 Bạn đã đọc xong Thanh Thanh thiên đầu thống 🎉
Thanh Thanh thiên đầu thốngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ