Trở Về Nước, Cảm Giác Đau Lòng
Vu Điền đứng ở một bên nhìn đôi cha con này, làm thế nào? Lúc này mới đột nhiên nhớ tới có một loại phương tiện giao thông là điện thoại, Vu Điền cầm điện thoại lên tựa như An Tuyết Thần gọi tới.
Tút tút——
"Này, Tiểu Điền, thế nào?" An Tuyết Thần ở trong phòng học cầm điện thoại nói đến.
"Cái đó, Tuyết Thần, bây giờ không phải cô đã tốt hơn rất nhiều?" Vu Điền ở một bên thử hỏi.
"Ừ, tốt hơn nhiều, không sao? Gọi điện thoại tới đây có chuyện gì?"
"Tuyết Thần, cô chuẩn bị tâm lý thật tốt, cô xoay người đi" Vu Điền nói xong cũng cúp điện thoại, ở tại một chỗ nhìn An Tuyết Thần. An Tuyết Thần cúp điện thoại, nhìn điện thoại nửa ngày, sau đó từ từ xoay người, trong nháy mắt, trên trời rơi xuống một khối băng, đem lấy bản thân cô đông cứng, sau đó lại có người cầm hoa tai có chút đục mở, vụn vặt vụn vặt .
Cô thấy ba người bên ngoài, Lạc Trạch ôm con trai của mình, mà Phàm Ngự dựa vào trên kính mặt giống như cùng con trai của mình nói gì? Vì sao anh lại tới? Anh có biết Tiểu Ngự tồn tại hay không. Làm thế nào? Cô không kịp suy nghĩ nhiều, sau đó xông ra ngoài. Mở cửa, không đợi hai người có phản ứng, một thanh qua ôm Tiểu Niệm Ngự, sau đó có chút khẩn trương nhìn hai người, Vu Điền lúc này cũng đi tới.
"Tiểu Điền, cô mang đứa bé đi trước" An Tuyết Thần đem đứa bé đưa cho Vu Điền.
"Mẹ. Con không muốn đi, con muốn ở lại bảo vệ mẹ" An Niệm Ngự An Niệm Ngự rất có khí khái đàn ông nói. Một bộ dáng vẻ phải bảo vệ mẹ.
Bây giờ An Tuyết Thần đã mồ hôi đầm đìa rồi, "Bảo bối, ngoan, đi về trước, một tẹo nữa mẹ mua cho con cánh gà, có được không, trước cùng cô Tiểu Điền trở về nhé." An Tuyết Thần thật sự rất sợ, chỉ có thể mềm mỏng nói.
"Con trai mẹ, ngoan nhất, nghe lời nhất rồi, phải hay không?" An Tuyết Thần lại tiếp tục nói. An Niệm Ngự lạnh lùng liếc Phàm Ngự một cái sau đó bĩu môi. Miễn cưỡng nói: "Được rồi, mẹ, mẹ phải nhanh một chút trở lại, nếu như có người bại hoại khi dễ mẹ, con liền quất hắn." Rõ ràng cho thấy là đang nói Phàm Ngự. Điều này làm cho khóe miệng An Tuyết Thần giật giật. Sau đó gật đầu một cái.
An Tuyết Thần nhìn con trai mình bị ôm đi. Sau đó cảm thấy tầm mắt cực nóng ở phía sau, thân thể trong nháy mắt như trượt xuống, cứng ngắc xoay người, nhìn Phàm Ngự. Quả nhiên bộ dạng giống như đang ngó con mồi nhìn chằm chằm cô, trong ánh mắt kia, lần đầu tiên An Tuyết Thần đọc không hiểu. Cũng không dám xâm nhập vào, rất sợ bị cắn nuốt sạch, cô chỉ có thể nhìn Lạc Trạch, Lạc Trạch cũng là một bộ dáng rất nghiêm túc, cô biết xong rồi, người đàn ông giống như Lạc Trạch có loại vẻ mặt bất cần đời này. An Tuyết Thần cũng chỉ có thể cắn răng. Ngẩng đầu, ưỡn ngực, hít thở, một động tác này hình như là khi còn bé thường xuyên làm. Bạn đang đọc truyện online tại website: ThíchTruyện.VN
"Có chuyện gì sao?" An Tuyết Thần tận lực để cho mình thật bình tĩnh, nhưng lời nói ra run run cũng đã bán đứng cô.
![](https://img.wattpad.com/cover/109757149-288-k324261.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT] Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi (full) - Ái Tình Hoa Viên
عاطفيةLưu ý: Đây là tác phẩm của Ái Tình Hoa Viên - tài khoản wattpad này chỉ có chức năng duy nhất là đăng tải lại từ nguồn khác! Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi kễ về một học sinh ưu tú, xuất sắc. vì trời đất xui khiến tạo nên một cuộc g...