jm

139 19 5
                                    

aaahhh mai thi rồi làm sao đâyyy.

bạn đã lăn lộn trên giường trên dưới nửa giờ đồng hồ, chắn gối nhăn nhúm nằm ở mọi góc phòng, nửa ngồi nửa nằm bên mép giường, cố gắng tim̀ cho ra một tư thế thoải mái nhất có thể, nhưng hình như điều đó chẳng khiến bạn khá hơn là bao.

11:49 PM
bạn nhận được tin nhắn từ jimin, anh nhắc nhở bạn nên leo lên giường từ khi kim ngắn chỉ đúng tâm con mười tròn trĩnh trên chiếc đồng hồ ở góc phòng với lí do là ngày mai bạn phải dậy sớm, leo lên tàu một mình rời busan để lên thành phố thi, nhưng trên thực tế thì đồng hồ sinh học của bạn bị lệch một cách trầm trọng so với giờ sinh hoạt của người bình thường nên là bạn chẳng tài nào ngủ nổi khi mọi hôm bạn vẫn đang sử dụng khoảng thời gian này để lọc cọc gõ máy tính cho những bài luận khô khan. bạn không thể ép bản thân cảm thấy buồn ngủ được.

nhưng jiminie sẽ lại càm ràm mất, mình biết là anh vẫn còn đang ở phòng tập và có thể về bất cứ khi nào mà.

thường thì anh sẽ kết thúc buổi tập muộn sau khi đã hoàn toàn kiệt sức với những bước nhảy, mang theo hương mằn mặn của biển cả vào trong nhà, thoang thoảng bên cánh mũi bạn thứ mùi riêng biệt của mình trong khi cố gắng đưa bạn từ salon vào phòng ngủ, trước khi cổ bạn có dấu hiệu gãy đôi ra vì một tư thế ngồi chẳng chút khoa học nào.
anh lúc nào cũng dịu dàng như vậy, nhưng bạn thừa biết rằng đêm nay điều đó sẽ là một thảm họa, jimin sẽ nổi điên lên và nhắc đi nhắc lại cái sự không-nghe-lời này cho tới khi bạn chui xuống lỗ mất.

yew, rốt cuộc thì bạn vẫn đang trong một sự cố gắng kinh hoàng, bạn đã thử đủ mọi cách, từ việc đếm cừu cho tới mở hai mắt thật to nhìn vào trần nhà để cảm thấy mỏi mệt và chìm vào giấc ngủ dễ hơn. nhưng không. bạn vẫn chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dài thườn thượt của chính bản thân trong căn phòng tối mịt này.

không, không, và không, hannie.

bạn có thể cảm nhận được vòng tay thân quen, khi hơi thở lành lạnh của anh phả vào gáy bạn, làm động mớ tóc con khiến bạn thấy hơi nhột và khúc khích cười, mùi biển mặn và mùi xà phòng từ phòng tập, tiếng than khe khẽ chỉ có thể là jiminie, và bên eo bạn nhận được lực mạnh hơn một xíu, đủ để hai bạn dính sát vào nhau, nhưng sự gần gũi này khiến bạn cảm thấy thoải mái, cảm giác mát lạnh của gió biển vẫn còn đọng lại trên làn da anh và vài giọt nước còn sót lại từ mái tóc jimin thấm qua lớp áo chemise mỏng manh làm bạn hơi rùng mình.

em không ngủ được, jiminie.

nên em đáng bị phạt vì điều đó, vậy nên gọi oppa đi con nhóc.

bạn bĩu môi nhưng không giấu nổi nụ cười khi anh đột nhiên cắn lấy phần vai sát cổ bạn bằng một lực vừa phải khiến bạn nhột, anh còn làu bàu than phiền về những bài nhảy hôm nay khiến anh cảm thấy rã rời hết đôi chân, và nhiều thứ khác nữa, trong khi thả những vết cắn liên tiếp dọc theo đó. bạn nghe giọng anh thủ thỉ rời rạc mà chữ được chữ rơi nhưng vẫn cười khúc khích an ủi, lâu lâu lại nghịch ngợm vò tóc anh khiến nó rối tung cả lên.

 ptt cpn | btsOù les histoires vivent. Découvrez maintenant