Chương 434 - 440 : Anh âm thầm làm bạn ( 21 - 27 )

2.5K 18 3
                                    

Kiều An Hảo đứng tại chỗ một hồi, bắt kịp.

Hai người một trước một sau rời đi, trong lúc đó vẫn còn duy trì một khoảng cách không xa không gần.

Dọc theo đường đi, hai người đều cực kỳ im lặng, ai cũng không chủ động mở miệng nói chuyện với ai.

Lúc đi đến cửa hàng tiện lợi 24 giờ, Lục Cẩn Niên dừng bước, cũng không đi vào, anh nhìn qua cửa sổ kính, thấy Kiều An Hảo đang đứng ở gian hàng đồ dùng hàng ngày cầm mấy gói băng vệ sinh.

Hóa ra là cô đến nguyệt sự, khó trách cần dùng gấp.

Lục Cẩn Niên đợi cho Kiều An Hảo đi đến trước quầy tính tiền, mới đẩy cửa tiến vào, lấy ví tiền ra, chờ cô thu ngân quẹt xong mã, rồi đưa tờ 100 đồng đến.

"Tôi có tiền lẻ..." Kiều An Hảo lấy từ trong ví ra mấy tờ tiền lẻ, vừa định đưa cho cô thu ngân, Lục Cẩn Niên đã nhận lấy tiền thừa mà cô ấy trả lại, mang theo túi mua hàng, đi ra khỏi cửa hàng.

Cùng lúc đó, Kiều An Hảo vẫn theo sau Lục Cẩn Niên như cũ, ngẩng đầu, có thể thấy sự cô đơn từ bóng lưng của anh, ánh mắt không nhịn được nhìn chăm chú một lúc, sau đó mời rời đi.

Bóng đêm rất yên tĩnh, ánh trăng sáng và ánh đèn đường mờ nhạt phảng phất vào nhau cùng một chỗ, rơi vãi đầy trên mặt đất, khiến bóng của hai người bị kéo ra thật là dài.

Đi đến cửa biệt thự của Hứa Gia Mộc, Lục Cẩn Niên dừng bước trước, chờ Kiều An Hảo đến gần, liền đưa túi đồ cho cô.

Kiều An Hảo nhận lấy, nói một tiếng: "Cảm ơn."

Lục Cẩn Niên không nói gì, hai người đứng đối mặt với nhau,

Lục Cẩn Niên biết, tiếp theo mình nên để cho cô đi vào nhà để nghỉ ngơi sớm, nhưng lời nói lại giữ trong miệng rất lâu, thế nào cũng không nói nên lời, tựa như chỉ có vậy, anh mới có thể nán lại ở cùng cô một lúc.

Sự yên tĩnh khiến cho không khí có chút xấu hổ, Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên mãi vẫn không có ý định mở miệng, vì thế liền ngẩng đầu, nhìn anh nói: "Tôi đi vào trước."

Lục Cẩn Niên rũ mắt xuống, thật lâu sau mới gật đầu một cái, sau đó mở mắt ra, nhàn nhạt mở miệng nói: "Ừ, cô đi vào nghỉ ngơi đi."

"Ừhm" Kiều An Hảo khẽ lên tiếng, tay khẽ dùng sức nắm lấy túi đồ, đi qua người anh, vào biệt thự.

Lục Cẩn Niên đứng ở cửa lớn, nhìn Kiều An Hảo đi vào nhà, mới đưa tầm mắt trở về, anh ngẩng đầu, nhìn ánh trăng, sau đó bước tiếp về phía biệt thự của mình, đi được hai bước, Lục Cẩn Niên nghĩ đến gì đó, lại đột nhiên quay người, trở lại cửa hàng tiện lợi.

Nguyệt sự tới trước, không có sự báo trước, lại có chút không thoải mái, hiện giờ, lại cảm thấy dưới bụng trướng lên, mang theo sự lẩm nhẩm đau, cũng không biết có phải do vừa rồi giặt đồ dơ, tay chân hơi lạnh.

Kiều An Hảo phơi đồ ở ban công, đang chuẩn bị lên giường đi ngủ, lại nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.

Kiều An Hảo xuống lầu, đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo, lại không thấy có ai, đáy lòng vừa nghi ngờ vừa sợ hãi, do dự một hồi, nhưng vẫn kéo cửa ra, lại thấy sân trước nhà trống không.

Kiều An Hảo nhíu mày, đang buồn bực hết sức, lại thấy trước cửa có một chiếc túi lớn.

Kiều An Hảo nhíu mày, đang buồn bực hết sức, lại thấy trước cửa có một cái túi.

Kiều An Hảo không rõ trong túi có gì, có hơi sợ là đêm hôm khuya khoắc ai tới quậy phá, cho nên ngẩng đầu lên, lại quét một vòng biệt thự, do dự thật lâu, mới ngồi xổm người xuống nhìn nhìn túi, mượn ánh đèn trên tường mà nhìn vào, Kiều An Hảo thấy rõ đây là túi mua đồ mình vừa đi qua cửa hàng tiện lợi.

Kiều An Hảo cẩn thận mở ra xem đồ vật bên trong túi, mơ hồ thấy bên trong có hộp dán nhãn, lúc này mới buông lỏng người, hai tay vội vội vàng vàng xé túi, lấy đồ vật bên trong ra.

Hai hộp trà gừng đường đỏ, một túi chườm nóng, còn có ba túi táo đỏ... Những vật này là để chuẩn bị cho phụ nữ đến kỳ kinh, nhất là đường đỏ trà gừng, có thể làm giảm đau đớn.

Nhưng tối nay cô vừa bị kinh nguyệt, mà cô đến kỳ, cũng không có nói với ai, sẽ là ai...

Trong đầu Kiều An Hảo hiện ra ba người có khả năng "Đưa tới?" Vẫn chưa rõ ràng, đầu của cô liền nhìn về phía biệt thự của Lục Cẩn Niên.

Xe của Lục Cẩn Niên, đang lái vào trong biệt thự của anh, đèn xe sáng chói mắt, lúc dừng xe, đầu xe vừa vặn nhắm ngay biệt thự của Hứa Gia Mộc, Kiều An Hảo không mở mắt được, không nhịn được giơ tay lên che lại, vẫn đợi đến đèn xe tắt, cô mới buông tay xuống.

Biệt thự đối diện không có sáng đèn, Kiều An Hảo cũng không thấy rõ, chẳng qua là mơ hồ nghe tiếng mở cửa, sau đó biệt thự bên cạnh sáng đèn lên, xuyên qua cửa sổ thủy tinh, khiến một mảnh sân sáng ngời.

Kiều An Hảo nhìn chằm chằm đèn sáng phòng một lát, mới thu hồi tầm mắt, sau đó cúi đầu, nhìn đồ vật trong túi, trong nháy mắt đáy lòng đã hiểu, những vật này là Lục Cẩn Niên mua được, đặt ở cửa.

Thật ra thì rất dễ dàng xác định, tối nay chỉ có một mình anh, biết cô tới kỳ kinh nguyệt, nói vậy đúng lúc cô trở về nhà, anh lại quay trở lại cửa hàng tiện lợi, mua những thứ đồ này đưa tới.

Tâm tình Kiều An Hảo trở nên xúc động, cô đứng hồi lâu, mới lấy những thứ kia đặt lại vào trong túi, sau đó cầm lên đứng dậy, trở vaò trong nhà, lúc đóng cửa, cô còn quay đầu nhìn ánh đèn sáng tỏ trong biệt thự cách vách.

Kiều An Hảo trở lại phòng ngủ, mở trà gừng đường đỏ, dùng nước sôi pha, trong nháy mắt mùi trà gừng ngập cả phòng.

Kiều An Hảo ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm làn khói nóng lượn lờ bốc lên từ trà gừng đường đỏ, tâm tình trở nên càng thêm phức tạp.

Cô biết, Lục Cẩn Niên đến cửa hàng tiện lợi, là bởi vì lo lắng cho cô, cô cũng biết, anh mua đồ đưa tới đây, là quan tâm cô.

Nhưng mà cô không hiểu, rốt cuộc Lục Cẩn Niên thật lòng quan tâm với cô, là dụng ý gì, là bởi vì lấy đi con của cô, trong lòng dằn vặt, nên muốn chuộc tội sao?

Người này rất khó hiểu, biết rất rõ ràng hai người không thể nào ở cùng một chỗ, nhưng khi anh đối xử tốt với bạn, bạn sẽ không có cách nào từ chối được.

HÔN TRỘM 55 LẦN [HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ