@font-face{ font-family:"Times New Roman"; } @font-face{ font-family:"宋体"; } @font-face{ font-family:"Calibri"; } @font-face{ font-family:"Tahoma"; } @font-face{ font-family:"Arial"; } @font-face{ font-family:"Palatino Linotype"; } p.MsoNormal{ mso-style-name:Normal; mso-style-parent:""; margin-bottom:10.0000pt; line-height:114%; font-family:Calibri; font-size:11.0000pt; } span.15{ font-family:Calibri; } span.msoIns{ mso-style-type:export-only; mso-style-name:""; text-decoration:underline; text-underline:single; color:blue; } span.msoDel{ mso-style-type:export-only; mso-style-name:""; text-decoration:line-through; color:red; } @page{mso-page-border-surround-header:no; mso-page-border-surround-footer:no;}@page Section0{ margin-top:72.0000pt; margin-bottom:72.0000pt; margin-left:72.0000pt; margin-right:72.0000pt; size:612.0000pt 792.0000pt; layout-grid:18.0000pt; } div.Section0{page:Section0;}
ĐẦU GỖ, EM NGHĨ EM YÊU ANH RỒI
Editor: Sunny Cà Chua
Thể loại: Hiện đại, sủng, H...
Nàng không hề có hứng thú gì với tên đầu gỗ kia, ngoại trừ trên giường!
Được rồi, nàng thừa nhận thân thể hắn thật khiến nàng khá mê luyến.
Mà cũng tại cái đêm kia rượu vào người say, thế nào lại cùng hắn mê đắm, may mà mùi vị cũng không tệ..
Bốn năm trôi qua, quan hệ không có chút nào tiến tới, lại không hiểu hắn uống nhầm thuốc gì mà muốn cùng nàng "bảo trì khoảng cách", đoạn tuyệt quan hệ "giường chiếu", lại còn thân thiết với muội muội khác trước mặt nàng...CHƯƠNG 1
Bảy giờ sáng.
Đạo quán Đồ gia đúng giờ truyền ra tiếng luyện quyền, rống to mở màn một ngày thường nhật.
Giang Lăng Lục theo trên giường đứng lên, tiếng luyện quyền từ nhà đối diện đã thành tiếng đồng hồ báo thức hàng ngày của cô, cô cào cào mái tóc ngắn rối tung, nhảy xuống giường, miễn cưỡng ngáp một cái, đi về phía trước cửa sổ, xốc rèm cửa lên, híp đôi mắt còn ngái ngủ nhìn xuống phía dưới.
Đối diện phòng cô ở là khu mở rộng của tứ hợp viện, gỗ lát phòng có nhiều dấu vết loang lổ, nhưng lại không mất đi hương vị cổ kính. Trước cửa là đình viện rộng thùng thình, mười giáo viên nam trần trụi nửa người trên, quyền đầu nắm chặt, chỉnh tề luyện quyền.
Ánh nắng ban mai hắt xuống, chiếu vào người đám đàn ông đó, mồ hôi theo thân thể tráng kiện chảy xuống, những cơ bắp hùng tráng theo từng đường quyền mà cuồn cuộn chuyển động......
Giang Lăng Lục liếm môi, loại hình ảnh đẹp mắt này dù ngắm bao lâu cũng không thấy ngán.
Đôi mắt nhập nhèm lập tức thanh tỉnh, thay đổi tư thế đứng, vai phải dựa vào bên cửa sổ, ánh mắt dừng ở trên người đàn ông đứng đầu hàng đang luyện quyền.
Người đó rất cao, ít nhất cỡ mét chín, anh để tóc ngắn, dài hơn một chút so với mái húi cui của thiếu niên, nhưng vẫn thuộc vào loại ngắn gọn không cần sửa sang phiền phức.
Anh ngẩng cao khuôn mặt đoan chính, cằm có nét hõm thản nhiên, nghe nói đàn ông như vậy tính tình rất cố chấp; lông mày của anh đậm, ánh mắt nhất quán trầm tĩnh, mũi thẳng, môi đủ dày, về chỉnh thể mà nói, khuôn mặt không tính là tuấn tú, nhưng ánh mắt cô vẫn không nhịn được dừng trên người anh, rõ ràng thoạt nhìn bình thường, lại không hiểu sao rất hấp dẫn người khác.