Chương 2: Người bạn năm xưa

222 14 12
                                    

Đường đến trường hôm nay thật nên thơ, Hoài Dương vừa sải bước vừa nghĩ ngợi mông lung. Hàng me tây cổ thụ sừng sững vươn vai đón nắng sớm, từng tán lá phất phơ trong gió phản chiếu sắc nắng tinh khôi, tạo nên một khung cảnh tuyệt mỹ. Đường phố tấp nập người qua lại. Sài Gòn lại càng bận rộn với những chuyến xe dập dìu, kẻ đến, người đi. Cuộc sống hối hả đã có từ bao giờ! Nó quá đỗi quen thuộc!

Cổng trường thoáng hiện, bước vội vào trong, Hoài Dương ngỡ ngàng khi nhìn thấy khung cảnh đang hiện hữu trước mắt. Đó là một ngôi trường rộng lớn, được thiết kế theo lối kiến trúc Pháp, xây dựng cách đây gần một thế kỷ tạo nên một vẻ đẹp hết sức cổ kín. Dọc theo sân trường, từng hàng cây cổ thụ nối tiếp nhau vươn tận trời cao, tán lá xum xuê nay đã ngả vàng rơi vương vãi trong tiết trời đầu thu ấm áp.

Trường được chia thành bốn khu. Khu trung tâm bao gồm các phòng hành chính, hội trường, thư viện. Khu nằm ở phía cánh tả là nơi học tập của các lớp chuyên thuộc ban tự nhiên với các môn Toán, Vật lí, Hóa, Sinh và Tin học. Đối diện là khu xã hội nằm bên phía cánh hữu, khu này tập trung các lớp chuyên thuộc ban xã hội gồm những môn Ngữ văn, Tiếng Anh, Tiếng Pháp, Tiếng Trung, Lịch Sử và Địa lý. Khu xã hội được phân cách với khu tự nhiên bởi một khuôn viên rộng lớn đầy cây xanh. Ngoài ra, trường còn có một số phòng chức năng khác nhằm phục vụ tốt nhất cho các hoạt động học tập và giải trí của học sinh.

Hoài Dương chăm chú nhìn vào bản đồ tổng thể của trường, đảo mắt liên tục.

- Ưm... Lớp 12CA1, nó đây rồi. - Cậu phấn khởi khi tìm được vị trí của lớp học.

12CA1 là lớp chuyên môn Tiếng Anh thuộc phân ban xã hội của trường. Học sinh ở khối này phải là những người không chỉ có trình độ Anh ngữ giỏi mà còn phải học thật xuất sắc hai môn Toán và Văn mới có thể đỗ vào đây.

Lớp của Hoài Dương nằm tại tầng ba của khu xã hội. Chật vật leo thang suốt hai tầng lầu, cậu uể oải đi tiếp về hướng của lớp. Đây rồi, dòng chữ "Lớp 12CA1" vẻn vẹn in trong tấm bảng trước cửa lớp ập vào mắt Hoài Dương. Cậu nở nụ cười tươi rối, mọi mệt mỏi như tan biến đi, tâm trạng cậu hào hứng vô cùng.

Từ trong lớp, cô Mỹ Ngọc - giáo viên chủ nhiệm lớp 12CA1, từ tốn bước đến, cầm tay Hoài Dương dắt vào vị trí trung tâm bục giảng. Ân cần nhìn về phía cuối lớp, vui mừng rạng rỡ cất tiếng nói:

- Cô rất vui khi được giới thiệu với các em, đây là bạn Hoài Dương, học sinh mới của lớp chúng ta. Các em cho bạn một tràng vỗ tay thay lời chào mừng nhé!

Những tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên, âm thanh ngày một rõ và rõ hơn. Đâu đó, những tiếng cười ríu rít ngân vang, tất cả như hòa vào nhau tạo nên một lời chào đón nồng nhiệt.

- Mình là Hoài Dương, rất vui khi được học cùng lớp với mọi người. Vì là học sinh mới, nên mình rất mong được mọi người giúp đỡ nhiều hơn trong quá trình học tập.

Hoài Dương đơn thuần nở một nụ cười, trông cậu lúc này đáng yêu hơn bao giờ hết. Đảo mắt một vòng quanh lớp, Hoài Dương vui mừng khi nhận ra được sự hớn hở của mọi người. Nói gì thì nói, lớp học này cũng là nơi gắn bó với cậu trong khoảng thời gian dài của năm học cuối cấp. Cho nên, việc tạo ấn tượng đầu tiên là một việc làm rất quan trọng.

Hẹn Ước Thanh XuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ