Tiếng trống vào tiết thứ 5 bắt đầu,tôi ngồi vào bàn,mở quyển sách ra xem lại bài.Hửm?Giấy gì đây?Tôi mở ra,mấy cái chữ to đùng,không dấu trên tờ giấy "khONGbiET NOI Ha".Đọc xong tôi đứng phắt dậy,quay sang hắn rồi cúi xuống.
"Xin lỗi,hôm qua tôi có hơi nặng lời với cậu,xin cậu bỏ qua cho >^<"
Cả lớp quay ra nhìn vào bàn tôi,tôi có ngẩng lên chút xem mặt hắn thế nào.Hắn ngạc nhiên một lúc rồi cười.Cậu ta chỉ vào họng rồi để tay hình dấu X.Họng hắn có vấn đề nên không nói được hả,nhân cơ hội đó hắn trêu tôi với Nguyên luôn sao..Aaa!Tên đáng ghét.Tôi túm lấy vai hắn rồi lắc lắc lắc.
"Tôi tưởng cậu giận tôi thiệt chớ!!! >^<"
Vậy là cả tiết 5 đó hắn ngồi cười - cười,cười - cười,không vui đâu _^_ .Nhưng xin lỗi được hắn rồi lòng tôi nhẹ hẳn đi.Vậy là công việc của tôi chắc đã ổn định lại rồi.Tuy vậy trong lúc ra về,tôi không dám bước lên xe nhà hắn.Hắn vẫy tôi vào tôi mới vào.Vừa vào ông tài xế đã lên tiếng.
"Họng cậu chủ đã tốt hơn chưa?"
"Ờ,cũng đỡ.Cả ngày hôm qua lẫn hôm nay tôi có nói gì đâu."
"Bị viêm họng hả?"
Hắn nghe tôi nói xong rồi quay ra nhìn,hắn lại cười.Vẫn còn cười được là thế nào tên đáng ghét khó ưa...Tôi giơ tay lên dọa hắn,hắn giật mình.
"Xin lỗi..xin lỗi...haha.."
"Còn xin lỗi cái kiểu đấy hả?"
Lần này đấm thật luôn,ầm hết cả cái xe lên.Ông tài xế lại đột ngột quẹo trái,tôi ngã lăn ra,cộc cốp một cái vào cửa.Đau...Đường nhà hắn bây giờ đi nhanh hơn trước,vèo một cái đã đến nơi.Lần thứ 2 nên tôi cũng tỏ ra là quen rồi,không có ngó nghiêng linh tinh nữa.Mở cửa ra thì vẫn là một hàng dài người hầu ra đón.Tôi cứ như là được chào đón lây vậy...Hắn búng tay một cái rồi đưa ngón cái ra phía tôi.
"Đưa nhỏ này đi thay đồ"
"Ớ...Không!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Tôi vừa hét vừa bị kéo đi...Tôi không có thích mặc bộ đó chút nào.Rồi thể nào cũng bị bà kia bắt học lễ nghi.Biết thế nên khi bị thay xong,tôi chuồn đi trước.Chạy mãi,chạy mãi,rồi lại lạc trong cái lâu đài này.Hiuhiu....Đáng lẽ hắn nên sắm cái bản đồ cho mình,hừ.Lần này,tôi đi ra một chỗ khác,hôm trước tôi không có đi qua đoạn này.Ô kìa,trước mắt tôi là một cánh cửa còn to hơn cả cửa phòng hắn,cuối hành lang rồi.Tôi thắc mắc không biết đây là phòng gì,nhưng có nên mở không.Sự tò mò của tôi lại dần dần chiếm mất sự băn khoăn vớ vẩn của tôi.Tôi hé dần cánh cửa,kétttttttt....Woa,trời ơi.Đây hình như là thư viện nhà hắn,to gấp đôi của trường luôn.Có đến hàng vạn quyển sách ấy chứ,chúng được sắp xếp rất gọn gàng trên giá,không dính chút bụi.Phải chăng có người quét dọn nơi đây thường xuyên?Tôi lần qua từng giá,nhiều thể loại lắm : tiểu thuyết,lý học,y học,....Chúng phải dày tới hơn trăm trang ý.
"Tinh Tú tới chơi hả?"
Tôi giật mình quay lại,a anh Minh..Ảnh làm gì ở đây vậy?Tôi vội chào anh ấy

BẠN ĐANG ĐỌC
Hiuhiu...Yêu Cậu Mất Rồi!
RomanceCuộc sống của cô chứ thế mà trôi qua vô vị với người bạn thân của mình, đi học về là ngủ rồi cứ thế mà lặp lại khiến cho cuộc sống không còn gì là đặc sắc đối với cô. Nhưng từ khi cô bảo vệ bạn thân của mình khỏi những lời tỏ tình của các học sinh n...