Nghe nhạc khi đọc nhé ^^
(kiếm mãi không có bản gốc T^T nghe đỡ bản hàn vậy T^T)Ngắm nhìn khờ dại mộng mơ
Đừng bước vội vàng rồi làm ngơ
Lạnh lùng đó làm bộ dạng thờ ơ
Nhìn anh đi em nha
Hướng nụ cười cho riêng anh nha.. -- Nơi này có anh - Sơn Tùng MTP -- Nè, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi. Sao cậu ko nói chuyện với tớ nhỉ? - đôi mày chau lại thắc mắc - À, chắc cậu ko nhớ tớ là ai đúng ko? Ko sao, để tớ kể cậu nghe nhé! - Nụ cười hồn nhiên hiện lên gương mặt đó, ánh mắt buồn xa xăm vẫn luôn hướng về người im lặng.
- Cậu là cậu bé rất ư là nhút nhát nha, chẳng chịu nói chuyện với ai cả. Mỗi lần đến lớp, cậu đi lại cái góc ngồi cạnh cửa sổ quen thuộc, lấy sách vở ngay ngắn để lên bàn. Cậu hiền lắm còn tốt bụng nữa. Ai hỏi mượn gì cậu cũng cho, kể cả người ta làm hư đồ của cậu, cậu cũng chẳng than phiền. Mà cậu kì thiệt nha, cứ như vậy nên tụi trong lớp được nước làm tới thôi. Làm hư đồ dần chuyển sang bắt nạt cậu đủ trò. Mà cái lí do củ chuối nhất tớ từng thấy là cậu trông giống con gái. Chỉ là khuôn mặt búng ra sữa thôi mà, tính cách có hiền từ xíu nhưng cậu đâu phải con gái đâu. Vậy mà bọn con gái cứ ganh tị làn da trắng nõn như em bé của cậu. Bọn con trai được đà lấn tới chọc ghẹo, đánh đập.
-...........
- Cậu ko bực họ à? Tại sao thế?? À mà tớ đã là anh hùng trượng nghĩa ra tay nghĩa hiệp giúp cậu thoát khỏi đám đó đấy! Thấy tớ giỏi chưa?? - đôi mắt cong lại vầng trăng khuyết, miệng cười rõ tươi khoe hàm răng trắng tự hào.
-..........
- Cậu tò mò tớ là ai đúng ko?? Có vẻ tớ trả lời cho cậu hàng nghìn lần rồi mà cậu vẫn quên nhỉ? Vậy thì hôm nay cậu phải nhớ nhé! Tớ là Jui Eri!!
-..........
- Tớ là một cô gái cực kì năng động và hòa đồng với mọi người nhá. Tớ cũng rất công bằng nha, ko phân biệt ai với ai cả. Tớ luôn quan tâm đến cậu đấy, có biết ko? Tại sao ư? Tớ cũng chẳng biết. Nhưng ấn tượng đầu tiên với cậu là cậu thật sự đẹp quá đi. Giây phút chạm mắt với cậu, tim tớ đập rất nhanh đấy. Thật ngại quá khi kể cậu nghe cái này. Sau đó, cậu còn rất dễ thương m, hiền lành và cũng ít nói nữa. Cậu ít khi mở miệng lắm, cùng lắm chỉ là cảm ơn, xin lỗi, không sao khi mọi người giúp cậu hay cậu giúp họ. Lúc đầu, tớ cũng chẳng thích tính cách lạnh lùng của cậu đâu. Mà chẳng hiểu sao tớ lại càng quan tâm cậu hơn nữa. Thực xin lỗi khi nói cậu bị bắt nạt như vậy thực tốt quá. Vì nó đã giúp tớ và cậu thân thiết hơn. Ích kỉ quá phải ko? Ai đời lại thấy người ta bị bắt nạt mà mình lại coi là may mắn chứ?! Nhưng với tớ, khoảnh khắc đó là lúc tớ với cậu gần nhau hơn:
Trong căn phòng ghi lớp 11A6, có một cậu mỹ thiếu niên bị vây quanh bởi một đám con trai khác. Chúng ấn trán, giựt tóc, lục lọi cặp sách,...của cậu ấy. Cậu ấy mặt vẫn lạnh băng, đôi mắt trợn trừng nhìn thằng giựt tóc cậu. Điều đó khiến bọn chúng tức giận hơn mà ra sức mắng nhiếc. Bọn con gái được dịp hùa vô chửi bới, nói móc cậu.
- Nè tên trung tính, sao im lặng quài vậy hả???
- Hình như nó bị câm đó mày ạ!! Hí hí!!!
BẠN ĐANG ĐỌC
#02 Này, cậu có thích tớ không? |Shortfic| |Super Sentai|
Fiksi PenggemarName: Này, cậu có thích tớ không? Written by: #Ria Pairing: Alata x Eri Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tác giả nhưng số phận do quyết định của tác giả Extraction: - Này, bộ mấy người rãnh rỗi lắm hay sao mà bắt nạt cậu ấy hoài vậy?? - Tớ thí...