Vệ Quốc cầm giẻ lau lau dọn toilet nam trên tầng 3, chính tại nơi đây, Đơn Nhất và giáo sư già so sánh UU1001-từ-ngữ-thay-thế với nhau, chính tại nơi đây, Đơn Nhất đã tiết lộ tên tài khoản baidu của cậu, cũng chính nơi đây, hai người đã có được mối liên hệ với nhau...
... mối liên hệ đó, cũng đã đến lúc cắt đứt rồi.
Vệ Quốc chầm chậm bước ra toilet nam, từ từ đi vào toilet nữ bên cạnh.
Trong toilet nữ, một bức tượng "David" màu vàng kim đứng đơn độc bên cạnh chỗ rửa tay, khiến anh nhớ đến "The thinker" do Đơn Nhất hóa trang trong lần gặp gỡ đầu tiên giữa anh và cậu.
Nhưng giờ đây "The thinker" không còn xuất hiện nữa rồi.
Thở dài, anh bắt đầu lau dọn bàn rửa tay.
Cô đơn quá.
~~**~~
_ Anh là , UU1001-từ-ngữ-thay-thế nhỏ phải không?
Nghe thấy giọng nói này, Vệ Quốc mở to mắt ngạc nhiên.
Trước mặt anh là khuôn mặt của "David" đang được phản chiếu trong gương.
Vệ Quốc lập tức xoay người lại, bức tượng "David" vốn dĩ phải đứng ở bục kê giờ lại xuất hiện trước mặt anh.
Ở ngang eo "David" vàng kim được quấn một chiếc khăn nho nhỏ, cũng như ngày hôm đó, ngang eo của "The thinker" vàng kim cũng quấn một chiếc khăn y như vậy.
Lần này thì anh không hét lên, anh đẩy "David" ra, bước ra phía cửa. Ngay lúc tay anh vừa định chạm vào tay nắm cửa thì "David" đã nắm lấy anh kéo lại.
_ Anh, rốt cuộc có phải là UU1001-từ-ngữ-thay-thế nhỏ không?
~~**~~
_ Không phải! – Vệ Quốc hét lên – Tôi không phải là UU1001-từ-ngữ-thay-thế nhỏ của cậu!
"David" vàng kim, à không, Đơn Nhất vàng kim đẩy anh vào tường, một tay nắm lấy hai tay của anh ấn lên trên, một chân thì len vào giữa hai chân của anh, động tác y chang như lúc hai người lần đầu gặp nhau.
_ Nhìn vào mắt tôi này, nói tôi biết, anh rốt cuộc có phải là UU1001-từ-ngữ-thay-thế nhỏ hay không?
Vệ Quốc ngẩng đầu lên nhìn cậu hét:
_ Tôi không phải! Tôi không phải!
Đơn Nhất cười nhạt.
_ Được, vậy thì để tôi kiểm chứng xem, anh rốt cuộc có phải là UU1001-từ-ngữ-thay-thế nhỏ không!
~~**~~
Nghe thấy lời Đơn Nhất vừa nói, Vệ Quốc không khỏi mừng thầm trong lòng — anh không bao giờ mang di động theo lúc làm việc cả, nên dù Đơn Nhất có muốn tra di động thì cũng không có để mà tra.
Nhưng anh không ngờ rằng, Đơn Nhất một tay xé toạt chiếc áo lao công màu xanh của anh, rồi cởi thắt lưng anh ra cái kịch, tiếp đó kéo quần anh xuống cái xoẹt, cuối cùng là nắm lấy UU1001-từ-ngữ-thay-thế của anh đưa ra.
Đơn Nhất nhìn vật đang nằm trong tay mình, cười đắc chí.
_ Cưng xem, UU1001-từ-ngữ-thay-thế của cưng nhỏ thế này, cưng còn dám nói cưng không phải là UU1001-từ-ngữ-thay-thế nhỏ nữa không?
~~**~~
_ Sh*t! Cậu thì UU1001-từ-ngữ-thay-thế to lắm ấy!! – Vệ Quốc hận nhất chính là cái tên UU1001-từ-ngữ-thay-thế nhỏ, lần này có cơ hội đương nhiên anh phải phản bác lại cho bằng được.
_ Không sai. – Đơn Nhật cười rất chi là tự hào, tay kéo chiếc khăn nho nhỏ quấn ngang eo xuống, lộ ra UU1001-từ-ngữ-thay-thế của cậu – UU1001-từ-ngữ-thay-thế của anh đương nhiên là to rồi.
Vệ Quốc tức muốn hộc máu, tuy tư thế hiện giờ khó mà vận lực, nhưng anh vẫn cố hết sức bình sinh đẩy Đơn Nhất ra.
_ OK! So xong UU1001-từ-ngữ-thay-thế rồi, cậu có thể đi được rồi đó!
Nói xong, anh quay người chuẩn bị rời đi.
_ Đợi đã, ta nói chuyện chút! – Đơn Nhất kéo Vệ Quốc lại, nhưng bất ngờ nhận lấy một cú đá từ anh – trúng . ngay . mục. tiêu .giữa . hai . chân!!
Đơn Nhất tức khắc mất hết sức lực, ngã xuống đất.
Vệ Quốc quay người, chân bước đi.
Một bước.
_ Nho... nho nhỏ! Đừng đi!
Hai bước.
_ Cưng quay lại đi! Tại sao cưng lại bỏ anh mà đi!
Ba bước.
_ Nếu có đi, thì cũng phải cho anh một lý do chứ!
Vệ Quốc dừng lại.
YOU ARE READING
Khi cà chớn gặp cà chua
HumorVăn án : Một bên là thập ban võ nghệ, từ nấu ăn giặt giũ đến may vá sữa chữa thứ thứ đều tinh thông, thú vui tao nhã của cuộc đời là lấy việc bắt nạt seme. Còn bên kia thành tích ưu tú nhưng đầu óc kỳ quái với những tư tưởng dị thường, chuyên mần ra...