Chap 8

11.9K 690 52
                                    


Trong Bar xập xình tiếng nhạc, đèn đóm loạn xạ, Taehyung  cùng NamJoon  ngồi tại quầy chính uống rượu. Hết cốc này đến cốc khác, Taehyung  nốc cạn sạch. NamJoon  lắc đầu
- Này nhóc, uống vừa thôi! Mày mà say, anh lại phải cõng về tận giường thì mệt lắm nha!
Taehyung  cười khẩy- Hyung đừng lo,em dù say cũng không thèm đè hyung ra mà ăn đâu!
- Cái thằng đao  này, anh là chuẩn công đấy nhá, anh éo phải thụ đâu mà đè!
- Đùa tí mà! Hyung, em ra nhảy đây, đêm nay quẩy thâu đêm đê hyung!!!!!
Nói rồi Taehyung bước lên sàn nhảy, quay cuồng theo tiếng nhạc điên đảo, hắn nhún nhảy trong ánh đèn màu xanh đỏ ma mị, xung quanh là những cô nàng nóng bỏng khiêu gợi đang vây quanh hắn.
Đầu óc hỗn loạn...nhảy nhót điên cuồng... mẹ kiếp! Nhưng vẫn không quên được Jungkook ! Hắn nhớ cậu, nhớ thân thể cậu...hắn cần thoả mãn...
Taehyung  tóm lấy eo của một cô nàng đứng gần hắn, cô đang mải mê phiêu cùng nhạc mà tự dưng bị cánh tay của ai đó kéo lại, vội quay qua nhìn và chết trân trước chàng mĩ nam kia.
- Anh muốn gì?- Cô nàng vân vê ngực Taehyung , áp sát vào hắn và thì thầm hỏi.
- Đi với tôi! 1 triệu won!
- Em không phải là điếm, nhưng mà với anh thì em sẵn sàng, chàng trai à!
- Tốt!
Taehyung nhếch môi cười, những loại người như vậy chỉ cần bỏ chút tiền ra là sẽ dễ dàng có được họ. Không chần chừ, Taehyung  bế cô nàng ra khỏi bar.
NamJoon  đang ngồi ăn xoài chấm mắm tôm [au: Trong bar mà cũng có món này sao trời =="], thấy Taehyung bế nữ nhân nào đó đi thì vội trả tiền rượu và xoài, rồi hớt hải đuổi theo hắn.
*Rầm!!!*
2 cái xác tông vào nhau, ngã nhào cả ra.
-Ui yaaa!- Cậu nhóc nhăn nhó khi bị bị đụng trúng.
NamJoon  biết mình vừa chạy đụng trúng cậu nhóc kia, vội đỡ cậu nhóc kia lên và xin lỗi rối rít.
- Tôi xin lỗi mà, tôi không cố ý đụng cậu đâu, chỉ tại tôi có việc gấp!
- Hức hức...
- Tôi đã xin lỗi rồi mà, sao cứ khóc mãi thế???
- Làm ơn...cứu tôi...tôi đang bị người ta đuổi bắt...cứu tôi đi...họ muốn bắt tôi làm trai bao...cứu tôi...- Cậu nhóc kia nước mắt ngắn dài nhìn NamJoon   tha thiết.
- Sao cơ? Nhưng mà hiện giờ tôi có việc rất gấp, xin lỗi tôi phải đi!

NamJoon đứng dậy định bỏ đi.
- Kim Seok Jin !!! Thằng nhãi ranh!!!!! Mày biến đâu rồi, dám cả gan bỏ trốn tao hả????? Đợt này bắt được mày tao sẽ cho mày nếm mùi đau khổ!
Một đám người bặm trợn từ đâu tiến lại, cái thằng cầm đầu mồm cứ oang oang.
Bọn chúng đang tìm ai đó tên Seok Jin , liệu có phải là cậu nhóc vừa nãy hay không?
NamJoon  chần chừ, sao đây? Tìm Taehyung hay cứu người đây?
Anh hừ nhẹ, vội vã chạy đi.
- Kim Seok Jin !!! Mày không thoát được đâu! Ra đây!!!!
- Chết rồi...mình sắp bị bắt rồi...phải làm sao đây... hức hức...
Seok Jin  khổ sở vì không thể nào chạy tiếp được, cú va đụng lúc nãy đã khiến cậu bị trật chân.
- Thưa ông chủ, ở góc cửa ra vào của bar royal hình như có ai đang ngồi nép vào, có khi nào...
- Mau tiến vào royal coi thử cho tao!!!!- Gã ông chủ quát
Seok Jin  tím mặt, bọn chúng đang đến gần, rất gần, lần này chết thật rồi.
Một người nào đó đè Seok Jin  xuống, hôn tới tấp. Seok Jin chỉ biết trợn mắt trừng trừng.
- Thưa ông chủ, không phải nó, chỉ là một cặp thanh niên đang làm tình!- đàn em chạy ra thông báo.
- Rõ điên, hết chỗ làm tình rồi chắc! Thôi, đi chỗ khác tìm!
Lời nói của gã kia càng làm cho Seok Jin  đỏ mặt. Đợi đám kia đi xa,NamJoon  mới bỏ Seok Jin ra.
- Tôi xin lỗi!- NamJoon  cúi đầu
- Dù sao anh đã cứu tôi mà, không sao!
- Bị hôn bất ngờ vậy, lại còn bị một thằng con trai đè, chắc cậu tức lắm!
- Không, tôi không tức đâu! Cám ơn đã chịu cứu tôi!- Seok Jin đứng dậy, ngay lập tức ngã xuống
- Chân cậu bị gì vậy???
- Có lẽ đã bị thương! Tôi không thể đi được!
- Thôi, lên đây tôi cõng!- NamJoon ngồi xuống ngụ ý để Seok Jin  leo lên.
- Nhưng anh cõng tôi đi đâu, tôi không có nhà!
- Về ktx cùng tôi! Tạm thời cậu ở cùng tôi vậy!
- Cậu sẽ không phiền chứ?
- Không! Mau lên đi, tôi sẽ cõng cậu ra đầu đường rồi chúng ta bắt taxi về!
Seok Jin  mừng đến rớt nước mắt. Cuối cùng cậu may mắn gặp được người tốt.
NamJoon  chân cong cõng Seok JIn chân ngắn đi, trong lòng khó hiểu tại sao bản thân anh lại lo lắng quá mức cho Seok Jin đến vậy, dù sao cậu cũng chỉ là người lạ thôi mà.
Có lẽ vì anh Kim đây mê zai đẹp, Seok Jin  nhìn kĩ thì sẽ thấy rất xinh đẹp.
Trong khi đó, tại gara để xe.
Taehyung  đẩy cô nàng vào trong xe hơi, cơn say ập tới, men rượu đã che mờ mắt Taehyung 
Hắn cần thoả mãn...
Hắn cần tìm một vị trí thay thế Jeon Jungkook , hắn không tin chỉ có Jungkook mới có thể câu dẫn và kích thích hắn.

  Một bên dây áo của cô nàng bị kéo xuống, lộ ra làn da trắng mịn câu dẫn, Taehyung  điên cuồng lao vào cắn xé mút mát.
Không có mùi vị. Nhạt nhách. Vô vị.
Taehyung  nhớ rõ mùi vị thịt da của Jungkook , ngọt ngào đến nỗi làm ma mị đầu óc, hắn yêu mùi vị đó. Hắn bị kích thích nặng nề bởi mùi vị đó, còn cái mùi vị của nữ nhân này... quả thật khô khan.
Làm sao đây? Ta nhớ em! Kookie!
- Đủ rồi! Cầm lấy và biến!- Taehyung  ngồi dậy, ném một xấp tiền vào mặt cô nàng.
- Ơ nhưng mà...chúng ta chưa...- Trong giọng nói của cô có chút hụt hẫng.
- Biến! Ngay lập tức!
Thấy cái trừng mắt đáng sợ của Taehyung , cô nàng đành chỉnh lại áo, cầm tiền xong hậm hực bước xuống xe.
Cánh cửa sập lại, một mình Taehyung  ngồi trong xe. Hắn cúi đầu vào vô lăng, tận hưởng không gian im lặng não nề.
Hắn không biết phải làm gì để mà quên đi Jungkook , rượu cồn, nhảy nhót, gái gú, tất cả vô ích. Phải chăng hắn đã sai, sai thật rồi. Từ bỏ Jungkook  là một quyết định ngu ngốc.
Tôi đã sai! Kookie! Hiện giờ tôi đang rất cần em! Em ở đâu? Nếu bây giờ tôi muốn em, em có chịu gặp tôi không?
Hay là em sẽ căm ghét tôi? Vì tôi đã đẩy em xuống cầu thang.
Một giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống.
Taehyung  nhếch môi cười chua chát. Kookie đã khiến hắn phải khóc. Hắn ngồi thẳng dậy, đạp ga và phóng thẳng về trường.
Sáng sớm, hôm nay buổi sáng cả trường sẽ được nghỉ. Si Yoon vui vẻ vào canteen mua cháo để một lát mang tới bệnh viện.
- Của cậu hết 10 ngàn won!- Bà chủ canteen đưa một hộp cháo cho Si Yoon
- Vâng! Cháo chỗ bác nấu rất ngon, bạn cháu ăn lúc nào cũng khen hết sẩy hết đấy ạ!
- Ôi dào, cám ơn nhé! Mà sao bác thấy ngày nào cháu cũng mua cháo vậy? Bác chỉ tò mò chút thôi!
- Dạ bạn cháu đang nằm viện nên cháu phải mua cháo tẩm bổ cho cậu ấy! Cháu chào bác, cháu phải đi đây ạ!- Si Yoon cúi đầu 90 độ.
Nãy giờ Taehyung ngồi trong canteen ăn sáng và vô tình nghe thấy hết. Bạn Si Yoon đang nằm trong bệnh viện, có lẽ nào chính là Jungkook??? Đã suốt 2 tuần nay Jungkook không đi học, phải rồi.
Taehyung  đứng dậy móc trong ví ra tờ 50 ngàn won đặt lên bàn rồi chạy đi.








Vì em quá câu dẫn, Kookie à! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ