Tiền Thiếu x Tiếu Ngâm============================
Hồi ức chỉ là kỉ niệm, nó không có quyền năng gì cả, thật sự.
Chúng ta - những con người cố chấp. Sở dĩ gọi là cố chấp là bởi chúng ta có thể quên, có thể làm được xóa sạch mọi kí ức nhưng chính chúng ta lại khăng khăng giữ lại.
Ta giữ lại, ôm trong lòng cả một mớ dây rối bù rồi lại than trách là tại sao ông trời lại trớ trêu. Thi thoảng em tự hỏi: "Do ý trời không cho quên hay do lòng người không muốn quên?”.
Gặp lại chị hôm nay, tim em lại loạn nhịp như ngày xưa, người dấu yêu ạ. Đã trải qua bao mùa yêu, nhưng dường như con tim em vẫn chưa khi nào thôi khắc khoải về chị.
Vô tình hôm nay, gặp lại chị, cũng là ngày nắng gắt phải không chị? Trong chị có còn nhớ về ngày cũ, có nhớ đến khắc khoải như em bây giờ không?
============================
Cho em xin một ngày được nhớ về chị, nhớ về em của ngày ấy.
Sáu năm rồi, bao điều cũng đã xảy ra, vạn sự đã đổi thay, chỉ có quá khứ của ta ngày ấy, mãi chẳng đổi thay phải không chị?
“Ngày ấy, mình thuộc về nhau”.
Em và chị của ngày ấy, ta say trong men tình yêu, say trong vòng tay của nhau.
Chị - mối tình đầu của em, nụ hôn đầu đời của em, chị cũng từng là người khiến em có động lực để đổi thay cuộc đời mình, đến giờ khi nhìn lại em vẫn rất nhớ em của ngày ấy, chị ạ.
Em của ngày ấy, cô bé đầy mộng mơ, cô gái của mạnh mẽ, với đôi mắt sáng trong chưa từng muộn phiền vì điều gì. Gặp chị, em như thấy được một cuộc đời khác, một cuộc sống khác những gì em từng biết.
Cô bé của ngày ấy, ngây ngô lắm, em tin chị, em yêu chị với niềm tin và tình yêu trong sáng nhất mà có lẽ cuộc đời sau này em chẳng bao giờ có thể tìm lại được.
Ngày ấy, em chưa từng định nghĩa được chữ yêu. Nhưng thứ tình cảm em dành cho chị, sau này em biết đó là tình yêu. Khi mà em đã đau, đã khóc, đã nhớ ai đó biết nhường nào, đã vì ai đó làm những điều điên rồ.
Chị biết không, cô gái đầu tiên của em, em đã nhiều hơn một lần nhớ về chị, nhớ về em, nhớ về chúng ta của ngày ấy. Những ngày mưa, con đường mình đã đi.
Hôm nay, nhìn thấy lại hình bóng chị, không hiểu điều gì đã khiến con tim em loạn nhịp đến lạ. Em biết mình đã yêu một người khác rồi nhưng cái cảm giác xưa vẫn ở đó.
============================
Em nhớ chị bao nhiêu, em càng nhớ em của ngày ấy bấy nhiêu. Cô gái em ngày ấy, ngây thơ lắm, mạnh mẽ lắm, em đã là người quyết tâm từ bỏ chị, mặc cho chị đã bao lần vì em mà rơi lệ.
Em không một lần ngoảnh lại, vẫn cương quyết không cần ai chở che, em có thể sống tự lập một mình, em của ngày ấy mạnh mẽ, thông minh lắm. Em chọn cho mình con đường đi, độc lập, không cần có bóng dáng của bất kì người con gái nào. Em của ngày ấy, sao giờ xa xăm quá.
Em giờ đây không còn được mạnh mẽ như cô gái ấy, em mỏng manh, em yếu đuối, em không còn tự vẽ ra tương lai cho chính mình nữa, chị ạ. Em đang thấy mình kém cỏi, mỗi ngày trôi đi, em lại thấy mình càng thất bại thêm.
============================
Em của ngày xưa, mạnh mẽ lắm.
Em khao khát cô gái của ngày ấy. Để giờ đây nhìn lại quá khứ, em vẫn nhớ lắm nghị lực của cô gái ấy, vượt qua bao điều. Em phải làm sao để có thể được như cô gái ấy? Con người ấy trong em phải chẳng đã chết theo tình yêu của em dành cho chị ngày ấy.
Những ngày nắng hạ của em giờ đây, em chỉ mong được ngồi cạnh chiếc máy tính, lách cách ngồi gõ những dòng suy nghĩ của mình, về đời về người về bản thân mình. Em lo sợ tương lai của em đang dần phai mờ theo những suy nghĩ của em, người ạ.
Em không hiểu điều gì đã khiến em, cô gái năng động của ngày ấy, giờ lại trở nên thu mình, mặc cho người người đùa vui, em đang tự khép mình lại, em xây cho mình một vỏ bọc vô hình trong dòng đời này. Em giờ sao vậy, chị ơi?
============================
Còn chị?
Giờ này chị sống ra sao? Yêu người thế nào? Cuộc đời chị có đổi khác, có tốt hơn ngày yêu em? Em cũng nhớ chị - cô gái 20 năm ấy, chị nhiều ước vọng hoài bão lắm. Cô gái hay cười, rất chịu khó chăm sóc mái tóc dài thướt tha. Em còn nhớ chị nói: “Chị chăm nó như chăm người yêu vậy”.
Bao năm trôi qua, chị còn giữ thói quen đó không? Chị có nhớ sinh nhật năm ấy của chị? Bao trò điên rồ mình đã làm cùng nhau. Em nhớ, tuổi trẻ, thời ngây ngô, thời điên rồ ấy của cả hai ta.
Bây giờ, ngoài kia trời đang mưa nhẹ, em - cô gái bên mưa vô tình nhớ chị. Em đọc được ở đâu đó rằng: “Khi ai đó nhớ về người cũ không hẳn là còn yêu”.
Có lẽ cảm giác loạn nhịp khi nãy, không còn là tình yêu phải không? Mình đã yêu nhau xong rồi mà, chị nhỉ? Đời này, mãi về sau dù có yêu ai, mình vẫn luôn có một quá khứ từng có nhau phải không, tình đầu của em?
============================
Yêu chị, yêu em của ngày xưa.
Em sẽ thả nỗi nhớ, niềm thương chị, nhớ em của ngày ấy theo những hạt mưa hôm nay, để nó tan đi và còn để hai ta tiếp tục con đường phía trước của mình chứ, đúng không ạ?
===========================
“Trạm kế tiếp, nhất định em và chị sẽ hạnh phúc”.
===============================
Tớ là một người cô đơn :(
BẠN ĐANG ĐỌC
[xShot].[Tiền Tiếu]
Literatura faktuTác Giả: jiro_ys_yj. (Cứ gọi tớ là Ji-chan). Viết vì tình yêu với Tiền Tiếu. Nếu bạn không thích thể loại này, có thể bỏ qua. Vui lòng không reup :"> Nếu các cậu reup mà tớ vô tình thấy được, tớ sẽ đánh bom cảm tử nhà các cậu đấy *thả tim*. Hãy...