1.
"Kim Doyeon đi mua kẹo."
"Không thích."
"Yah, đừng đáng ghét vậy chớ."
Chungha bước vào phòng tập và lại nghe hai đứa trẻ kia cãi nhau. Ngày nào cũng có, vài ba câu nói lớn tiếng của Choi Yoojung với mấy câu trả lời vô vị của Kim Doyeon. Nhưng Chungha cũng không nói gì, chỉ đơn giản là ngồi xuống uống nước và nghĩ "Tại sao hai đứa trẻ kia có thể đang yêu nhau?" Phải rồi, Doyeon và Yoojung đang hẹn hò, hm và không hiểu sao nữa, Chungha cảm thấy hơi khó chịu.
"Chungha đi mua kẹo."
Lúc Chungha uống cạn chai nước thứ 2 thì Yoojung đã thôi cãi nhau với Doyeon mà quay sang níu áo cô. Việc này Chungha cũng quen rồi, Yoojung bị Doyeon từ chối, Yoojung sẽ quay sang níu áo cô năng nỉ, cô sẽ đưa đồ ăn cho Yoojung.
Lần này cũng vậy, Chungha cũng không từ chối, cô mở balo và lấy gói kẹo dâu đưa cho Yoojung. Tất nhiên Yoojung cũng quen với việc Chungha có mọi thứ trong balo từ kẹo dâu Yoojung thích nhất, bánh xếp Yoojung thích nhất đến cả sữa tăng chiều cao loại Yoojung thích nhất nên em không ngạc nhiên mấy cầm lấy gói kẹo dâu và chạy lại phía cuối phòng cạnh Doyeon.
"Lẽ ra Chungha nên làm người yêu tớ mới đúng."
Yoojung cầm gói kẹo lắc lắc trước mặt Kim Doyeon. Mà Doyeon thì chẳng mấy quan tâm chỉ ừ cho có trả lời rồi thôi nên Yoojung không nói nữa, em chỉ nằm xuống gói đầu lên đùi cậu và ăn.
Chungha nhìn, hơi nhíu mày rồi lại dãn ra. Không có vấn đề gì đâu. Chỉ là hơi nhức mắt một chút, Chungha nghĩ vậy. Ngày nào cô cũng thấy cảnh này nên, và hm không bết nói sao nữa, nó bình thường thôi mà.
Rồi Chungha thở dài, định đứng dậy bước ra khỏi phòng tập nếu không bị Doyeon kêu lại.
"Hey, Kim Chungha."
"Muốn gì?"
"Cho em kẹo với."
"Không."
"Tại sao?"
"Tại không thích"
2.
Chết tiệt, Choi Yoojung, sao em lại ngã trong thê thảm thế kia.
Từ tầng 2 Chungha nhìn xuống khoảng sân trống và cái đầu nhỏ màu nâu hơi lúc lắc trong khi cả người trượt dài trên nền gạch xám. Choi Yoojung lại ngã, một cú ngã đau từ bậc thềm tam cấp, lăn 2 vòng và đầu gối trầy đến chảy máu.
Ngay lúc Chungha định nhảy xuống ( từ tầng 2) để ôm Yoojung nhỏ bé thì một người khác đã chạy nhanh hơn cô đến cạnh bên em.
Kim Doyeon lúc này khuôn mặc đầy hoảng hốt quay lưng rồi đưa hai tay xốc em lên lưng và chạy dọc tầng một. Chungha cũng chạy theo cả hai, từ phía trên cô vẫn nghe thấy tiếng Doyeon gọi tên Yoojung, rồi thì bảo Yoojung cắn lên vai mình hay nói vài câu gì đó buồn cười làm Yoojung cười lớn đến mức em kêu đau vì không kiểm soát được hai bên gối rướm máu va vào người cậu.
"Chungha, giúp."
Doyeon kêu lớn khi thấy Chungha nhảy nhanh xuống mấy bậc cầu thang. Và chẳng cần đợi cậu nói gì, Chungha lấy đủ loại thuốc băng vết thương từ balo ra.