"À, thế là đã gần một năm rồi nhỉ, hyung. Anh cũng bắt đầu, ừm," chú Namjoonie liếc nhìn Taehyung đang bận rộn trộn ly dâu đá xay của mình, "ờm, hẹn-hò-với-người-khác-sau-sáu-tháng-ly-hôn. Và Seokjin hyung cũng ổn với việc đó."
Taehyung dừng lại và nhìn chú Namjooonie, thắc mắc tại sao bỗng nhiên chú lại nói lớn giọng như thế. Nhưng chú Namjoonie chỉ mỉm cười, và bé lại tiếp tục tập trung vào tô bingsu của mình.
Yoongi nhún vai. "Anh không biết, đó là giáo viên của thằng bé."
Chú Namjoonie trợn mắt. "Giáo viên cũ thôi. Thằng bé..." chú cắn môi nhìn về phía Taehyung, người đang ngoan ngoãn vừa ăn vừa nhìn hai người lớn, " sẽ bắt đầu năm học mới vào tháng tới, với một giáo viên mới. Hay là - có chuyện gì đó khác?"
"Chú đang nói về Ba lớn và Thầy Jimin ạ?" Taehyung bất ngờ hỏi và ánh mắt của chú Namjoonie ánh lên một tia ngạc nhiên. Yoongi xoa đầu bé. "Ừm, đúng vậy, Tae Tae."
"Thằng bé rất thông minh." Chú Namjoonie nói.
Taehyung gật đầu, hài lòng vì cuối cùng cũng hiểu hai người họ đang nói gì. "Thầy Jimin rất tốt. Thầy ấy tốt với tất cả mọi người kể cả các bạn xấu tính trong lớp và thầy ấy còn cười mỗi khi Ba lớn kể chuyện nữa, dù chuyện của Ba lớn chẳng vui chút nào."
Chú Namjoonie sặc nước. "Cậu ta - cậu ta cười trước những câu chuyện của Seokjin hyung sao? Ba của con bắt đầu kể chuyện cười từ khi nào vậy?" Taehyung nhìn lên. "Dạ.. vào cái hôm mà hai người phát bánh ở Ngày Gia đình ạ. Ba lúc nào cũng kể chuyện cười khi tụi con xin thêm cupcake và chúng con phải đứng nghe. Mà mấy chuyện đó con đều nghe hết rồi. Phải vậy không, Ba nhỏ?" Bé quay sang Yoongi.
Ba nhỏ gật đầu. "Đúng vậy, chúng ta đều đã nghe hết rồi. Nghe tới cả trăm lần."
"Mm-hm," Taehyung gật đầu lia lia tỏ ý tán thành. "Thầy Jimin thì lại thấy mấy chuyện đó hài hước lắm, con chẳng hiểu tại sao. Thầy ấy thậm chí còn thích cái câu, gì ấy nhỉ -" bé nhướng mày suy nghĩ. "Về những cái burger ấy, Ba nhỏ?"
Ba nhỏ Yoongi lấy ra một tờ giấy ăn và lau đi vệt si rô dính bên má cho Taehyung. "Bánh hamburger có màu gì," Ba nhỏ nói rất khẽ đến nỗi chú Namjoonie gần như không thể nghe được. "Đúng, đúng, là cái đó!" Taehyung cười khúc khích. "Là burgundy! burgundy!" Cả Yoongi và Taehyung cùng trả lời một lúc. Taehyung nói nó chẳng vui tí nào nhưng bé vẫn cười khi nhớ lại những lần Ba lớn kể những câu chuyện như thế trước mọi người và bé nhớ Ba nhỏ cũng luôn giấu đi cái nhếch môi của mình dù bề ngoài luôn tỏ ra giận dỗi và không chút hào hứng trước những câu đùa ấy. Cả ba kết thúc món bingsu của mình trong im lặng rồi bé và Ba nhỏ Yoongi tạm biệt chú Namjooonie trước căn hộ của chú.
"Taehyung này?" Ba nhỏ Yoongi bỗng nhiên lên tiếng, nhìn Taehyung qua gương chiếu hậu khi đèn giao thông chuyển sang màu đỏ.
"Vâng, ba nhỏ?" Taehyung rời mắt khỏi cuốn truyện tranh mà chú Namjoonie vừa mua cho. Chú Namjoonie luôn luôn tặng sách và bộ xếp hình cho Taehyung. Đôi lúc bé muốn nhận đồ chơi nhưng rồi luôn nhận ra bé thích những món quà mà chú Namjoon tặng cho bé.
"Thầy -- Thầy Jimin có tốt với con không?" Ba nhỏ hỏi.
"Ơ, dạ," Taehyung gật đầu. "Rất tốt ạ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[YOONJINMIN] [TRANS] Playground Promises
FanficTITLE KHÔNG PHÂN ĐỊNH VỊ TRÍ TRONG MỐI QUAN HỆ Tóm tắt: Taehyung nhìn Ba lớn Seokjin, đôi môi mấp máy, hai mắt rưng rưng. Rồi bé nhìn sang Ba nhỏ Yoongi, một nụ cười như có như không trên khuôn mặt vô hồn. Cuối cùng, Taehyung thôi quay qua quay...