Chương 12

422 20 1
                                    

  Hạ Mỹ Kì nhìn thấy sáng sớm tiếng chuông điện thoại đã reo vang, vị hôn phu vội vã muốn gặp mặt cô, đây là lần đầu tiên anh sốt ruột muốn cùng cô gặp mặt. Hơn nữa vừa thấy mặt là đã chào đón bằng một nụ hôn nồng nhiệt, hôn đến khi đầu óc cô choáng váng, rồi lại bị anh gắt gao ôm vào trong ngực, chặt đến cơ hồ không thể hô hấp.

Tuy rằng rất vui sướng, khi anh đối với cô biểu hiện ra sự để ý cùng thân mật, thế nhưng cô biết, điều này không quá thích hợp.

Lôi kéo anh đến quán ăn, sau khi gọi nước uống, cứ như vậy nam nhân vẫn trầm mặc đến bây giờ.

Hạ Mỹ Kì rất có kiên nhẫn chờ đợi, anh đang gặp sự tình gì đó, vội vã muốn tìm cô, điều này tỏ vẻ là anh cần cô. Như vậy cô nguyện ý chờ, chờ cảm xúc của anh ổn định, cam tâm tình nguyện nói cho cô biết đã xảy ra chuyện gì.

"Mỹ Kì, cô thích tôi?"

"Đương nhiên, xảy ra chuyện gì?"

"Thích có cảm giác như thế nào? Cô có thể nói cho tôi biết không?"

Hạ Mỹ Kì ôn nhu nhìn anh, "Thích là rất muốn giữ lấy đối phương, hy vọng người ấy không lúc nào không nghĩ đến chính mình, muốn người ấy đối chính mình hảo, muốn người ấy có chuyện vui vẻ gì thì người đầu tiên nghĩ đến là mình; muốn thời điểm người ấy cô đơn bất lực, người đầu tiên nghĩ đến cũng chính là mình. Rất muốn mỗi ngày cùng người ấy bên nhau, cho dù không được, chỉ cần biết đối phương luôn đem mình đặt ở trong tim, vậy cũng có thể an lòng. Những khi nhìn không thấy sẽ nhớ nhung, thấy rồi lại càng nhớ, bởi vì không hy vọng chia lìa, cho nên mới muốn cùng người ấy kết hôn."

Nàng đỏ mặt tiếp tục nói, "Không có lúc nào là không muốn anh, đem anh đặt ở vị trí quan trọng nhất trong lòng em. Có bất cứ việc gì đều nghĩ đến anh, những khi vui vẻ hay không vui, người đầu tiên em muốn chia xẻ chính là anh. Thời điểm nhìn thấy anh khổ sở em cũng sẽ khổ sở, thấy anh vui vẻ em cũng sẽ vui vẻ, so với chính mình có chuyện vui lại càng vui hơn. Những lúc cô đơn luôn hy vọng anh có thể ở bên cạnh bầu bạn, muốn dựa vào anh, muốn với anh thân thiết, sẽ càng thân thiết nhiều hơn nữa. Muốn với anh là một tổ ấm gia đình, muốn có những đứa con của chúng ta. Khi tóc đã bạc, cũng muốn cùng với anh tay trong tay, đến công viên tản bộ."

Hạ Mỹ Kì nhìn thấy ngoài cửa sổ, hưng phấn mà chỉ vào một đôi vợ chồng già, "Tựa như họ vậy, anh già, em cũng già, nhưng vẫn mãi nắm tay mà cùng nhau nơi nơi tản bộ."

Vương Tuấn Khải vừa nghe xong lời cô, cũng nhìn đôi vợ chồng già ngoài cửa sổ, rồi nghĩ đến Vương Nguyên.

Vương Nguyên cũng từng dừng lại, dùng ánh mắt thật hâm mộ mà nhìn một đôi lão phu phụ.

【 Nếu, tôi cũng có thể cùng người tôi yêu, tay trong tay qua cả đời, đến lúc lưng còng tóc bạc, người ấy cũng cùng tôi tản bộ, thì thật là có bao nhiêu hảo. 】

【 Cậu có thể. 】

【 Hai nam nhân cũng có thể ư? 】

【 Đương nhiên có thể. 】

【 Phải không? 】

Vào thời điểm đó, anh nhìn thấy cậu cười, cười đến đặc biệt ngọt, ôm lấy tay anh, rồi mới lôi kéo anh, muốn anh luyện tập cảm giác cùng người yêu đến già đều tay trong tay.

Hảo rõ ràng, Vương Nguyên giả vờ làm gương mặt nhăn nhăn, mỗi một động tác, chính anh đều còn nhớ rõ như in.

"Mỹ Kì, cho dù là chuyện rất nhỏ, chỉ cần là có liên quan đến tôi, cô cũng sẽ nhớ rất rõ ràng sao? Nếu thật sự nhớ rõ ràng, thì đó là tình yêu sao?"

"Đương nhiên, bởi vì đặc biệt chú ý, cho nên mới đặc biệt rõ ràng. Bởi vì luyến tiếc quên, một lần lại một lần hồi tưởng, ngọt ngào cũng muốn nghĩ đến, tức giận cũng sẽ nghĩ đến, loại luyến tiếc này, đương nhiên là tình yêu."

" Sự tình giữa cô với ba mẹ cô thì sao? Cũng sẽ nhớ rất rõ ràng sao?"

"Việc này lại không giống nhau, thân tình cùng tình yêu là không đồng dạng như vậy."

"Tại sao không giống nhau?"

"Tại sao à?" Hạ Mỹ Kì nhìn anh, nghĩ đến anh là cô nhi, cho nên sẽ không biết cái loại cảm giác này, nhưng anh còn có một người em trai, cô thiếu chút nữa quên anh là một người siêu cấp mê luyến em trai, "Lấy thí dụ như em với em trai anh vậy."

"Cô cùng em trai tôi?"

"Ân, anh với em trai anh là thân tình, còn em với anh là tình yêu. Ngẫm lại xem, vào thời điểm chúng ta đều già, người mà anh muốn ở bên cạnh mình nhất là ai? Thời điểm anh bi thương hoặc khoái hoạt, trước hết nghĩ đến là ai? Hôm nay nếu anh phát sinh sự gì, ai làm cho anh không yên lòng nhất? Còn nữa, việc anh hôn em, muốn ôm em, muốn cùng em kết hôn, đương nhiên sẽ không đối với em trai mình cũng làm việc này?" Hạ Mỹ Kì đỏ mặt, nam nhân này hiện tại mới thông suốt sao?

Hôn Vương Nguyên, ôm Vương Nguyên, cùng Vương Nguyên kết hôn?

Vương Tuấn Khải cảm thấy mơ hồ, cũng cảm thấy có cái gì đó dần dần sáng tỏ.

Bạn tốt nói chính mình chưa từng đối Vương Nguyên có ý niệm gì trong đầu, điều này anh thừa nhận, bởi vì anh vẫn đem Vương Nguyên trở thành em trai.

Thế nhưng, thời điểm Vương Nguyên sợ lạnh luôn luôn rút sâu vào tronh ngực anh, rất nhiều thời điểm đều là ở trong ngực anh tỉnh lại, anh ôm Vương Nguyên cũng là chuyện rất đỗi bình thường.

Tuy nhiên, những anh em của các gia đình khác, cũng sẽ thân mật như thế sao?

Vương Tuấn Khải rất muốn hỏi, rồi lại không thốt nên lời.

[ Khải Nguyên ver ] Anh yêu em [ 21+ ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ