CHƯƠNG 9

100 5 3
                                    

Đến giờ về, Mike quay sang Aom định nói về chung, nhưng quay phắt qua đã không thấy cô đâu cả. Chả là, Aom vừa nghe thấy tiếng chuông liền tức tốc chạy 1 mạch ra lớp, nhanh như 1 cơn gió. Không ai trong lớp biết cô đã đi đâu. Anh cứ nghĩ chắc mẹ cô lại nhờ cô việc gì nên cô đi gấp mà không kịp nói với ai. Aum liền qua chỗ Mike ngỏ ý anh về chung, Mike không nói gì lặng lẽ gật đầu.

Bên bờ hồ Koun, nơi yên tĩnh lặng, rất thích hợp cho những người lớn tuổi, những người thích tìm sự tĩnh tâm .... Bóng dáng nhỏ bé đang thẫn thờ vừa dạo ngắm bờ hồ, vừa suy tư điều gì đó. Lâu lâu bỗng chốc thở dài vài tiếng, ngẩng cao đầu và lại tiếp tục đi.

Đắm chìm vào suy nghĩ, thì cô nghe đâu đây đang có tiếng hát, bài hát rất hay, lời bài hát mang giai điệu vui tươi, hồn nhiên. A... sao lại ngừng rồi nhỉ?? Aom thắc mắc liền đi nhanh về phía cô cho là đã phát ra tiếng hát ấy. Một người con trai trẻ nhưng do cuối đầu nên cô không thấy rõ. Chỉ có thể thấy 1 phần rất điển trai, mái tóc màu bạch kim. Anh ta đang cho mấy con bồ câu ăn những vụn bánh mì nhỏ nhỏ trên tay, nụ cười hạnh phúc hiện rõ trên gương mặt sáng ngời ấy.

Dường như hình ảnh này cô đã gặp ở đâu đó, 1 dấu ấn nhẹ nhàng tựa như cơn gió. Bất chợt anh chàng đó cất tiếng nhưng không ngẩng đầu lên nhìn cô:

- Đứng đó nãy giờ chắc mỏi chân rồi nhỉ? Lại đây ngồi đi!

Cô hơi giật mình khi bị anh phát hiện ra liền lúng túng không biết làm gì:

- Tôi........ thật ra ........

- Còn ngây đó làm gì cô bé, lại đây đi, không mọi người nhìn đấy!

Anh ta vẫn nói nhưng không nhìn cô, nhưng tay thì vỗ vỗ vào ghế ngồi ngay bên cạnh anh, ám chỉ cô lại ngồi ngay đó.

Nghe anh nói, cô liền nhìn ngó xung quanh, quả thật có rất nhiều người đang nhìn cô xì xầm to nhỏ. Thoang thoáng cô cũng nghe được ít nhiều là câu: " Coi cô nàng kia có phải đang tương tư anh chàng kia không nhỉ?" Hay là: "Chắc cô gái đó làm gì có lỗi nên mới dám gặp anh chàng đó!" ............

"Ôi! Bọn họ nghĩ gì vậy chứ! Thiệt xấu hổ quá đi, không biết anh ta có nghe được không nữa, muốn kiếm một cái lỗ mà chui xuống quá!!!!"

Aom liền nhanh chóng chạy lại chỗ anh chàng đó và ngồi xuống nhưng hai bên không ai nói với ai câu nào. Một bên thì ngượng ngùng đến chín mặt vì suy nghĩ toàn chuyện trên trời dưới đất, một bên rất bình thản đến tĩnh lặng.

- À.... Anh rất thích động vật nhỉ? - Cô phải suy nghĩ nát óc mới kiếm được 1 lý do để phá tan bầu không khí khó xử này.

- Bọn chúng rất dễ thương! - Anh mỉm cười nói.

------------o0o------------

- Aom có thể đi đâu được chứ? -  Rin thở hồng hộc để lấy lại hơi.

Từ lúc thấy cô đi tới giờ chưa về, anh lo lắng chạy khắp nơi những chỗ Aom có thể đi nhưng vẫn không thấy cô đâu. Mike cũng chưa thấy về khiến anh vô cùng tức tối. Anh lại tiếp tục đi tìm như thế trong khi trời đang bắt đầu nổi cơn sấm chớp.

SOẸT......

Sau ánh chớp tia sét, ngoài trời vang rền tiếng sấm.

Ngay sau đó....

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Nov 05, 2017 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[AoMike] Tình Yêu Đích ThựcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ