Bảo bối thân yêu, anh thực sự có thể đối với em như vậy chứ? Thực sự có thể chứ?
Anh chưa có tới.
Đã suốt một tuần, nói không nên lời là thất vọng hay là vui vẻ, Hướng Phù Nhã nhìn nơi anh đã từng đứng, lần đầu tiên cảm thấy vị ngọt thanh thúy của quả táo mất đi tư vị.
Anh không đến, không phải như thế là tốt sao? Không ai quấy rầy cô, cô có thể lẳng lặng hưởng thụ hoàng hôn xinh đẹp, nghe tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ, hết thảy đều quen thuộc mà thân thiết, nhưng vì sao cô lại có cảm giác mất mát đi thứ gì đó chứ?
Nhất định là tại chiếc vòng tay đã bị anh cầm đi, vật đó là món quà của ba cô, cô vì luyến tiếc nó mới có thể đối với anh bận tâm, khẳng định là như vậy.
Dùng sức cắn xuống quả táo ngọt ngào, thư thái hưởng thụ cảm giác giòn giòn bị nhấm nuốt trong miệng, mùi thơm ngát thỏa mãn vị giác của cô vô cùng. Cô ghé vào trên hàng rào, nhìn hào quang đỏ rực chói mắt ở phía thái dương đang dần mất đi, những vòng tròn màu da cam lấp lánh trên mặt sông đẹp đến rung động lòng người, từ xưa đến nay, bao nhiêu văn nhân mặc khách đã say lòng cho cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp này mà không thể tự thoát ra được.
Cái miệng nhỏ nhắn vội vàng cắn quả táo, mơ hồ không rõ vang lên hai tiếng, "Ừm...... Crốp"
"Là ai chọc cho cô gái của anh không vui vậy?" Tiếng nói trầm thấp nam tính vang lên phía sau cô, làm cô sợ tới mức quả táo trong tay chuẩn bị cắn thiếu chút nữa rớt xuống sông, nhanh chóng xoay người, làn váy màu xanh xám theo động tác xoay người vẽ nên một vòng cung xinh đẹp, cặp chân trắng nộn lộ ra càng bóng loáng.
Cô nhìn người đàn ông đang lười nhác tựa vào cửa xe, rất có tinh thần, khóe miệng lộ ra một chút cười thản nhiên làm cho bờ môi mỏng có vẻ đặc biệt quyến rũ, rất có phong độ tao nhã và khí chất của một công tử quyền quý.
Là anh! "Sao anh lại tới đây?" Suốt hai tuần không gặp mặt, anh so với trong trí nhớ của cô tuấn mỹ hơn, phong thái bức người hơn rất nhiều, nhưng ánh mắt vẫn nóng rực như trước.
Anh lạnh nhạt cười, nhấc chân hướng cô đi tới. Cô vội vàng lui về phía sau vài bước, cảnh giác nhìn anh, toàn thân buộc chặt, chú ý nhất cử nhất động của người này, miễn cho anh lại đột nhiên làm ra cử chỉ gì đó kinh người với mình.
Nhìn vào khuôn mặt dễ thương của cô giống như con thỏ nhỏ đang sợ hãi, làm cho anh không khỏi mỉm cười, xem ra lần trước thật sự đã dọa đến cô- tiểu cô nương hồn nhiên này rồi.
"Không muốn vòng tay nữa sao?" Đứng ở nơi cách cô ba bước, anh nâng tay lên, một cái vòng bạc tinh tế từ lòng bàn tay rủ xuống.
"A, đó là cái vòng của tôi, trả lại cho tôi." Cô liền đưa ra đoạt lấy, lại bị anh dễ dàng tránh được. Đáng giận, ỷ mình cao ráo thì giỏi lắm sao? Nhìn anh ít nhất cũng phải cao đến một mét tám, cô tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Muốn lấy nó?"
Vô nghĩa! Cô tức giận trừng mắt nhìn anh lườm một cái. Không biết vì sao, khi đối mặt anh, tính tình tốt cùng kiên nhẫn của cô đều toàn bộ không thấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhật ký anh chàng yêu vợ!
RomanceTác giả: Chu Khinh Thể loại: ngôn tình sủng, hiện đại. Nhân vật chính: Quan Thần Cực, Hướng Phù Nhã Độ dài : 10 chương Giới thiệu: Nhất kiến chung tình, nàng thực thanh thực nhã, giống đoá hoa bách hợp bé nhỏ không nhiễm bụi trần. Nhất kiến chung tì...