❤chap 1❤

69 5 0
                                    

Cô mới về việt nam được 1 tuần. Nó và cô ở chung với nhau tại căn hộ nhỏ thuộc quyền sở hữu của cô.Ngày mai cô bắt đầu đi nhập học nhưng tối nay cô phải cùng nó đi quẩy tại bar đã. Nó có việc ở ngoài nên đi trước cô. Đúng 20h cô bước chân ra khỏi căn hộ của mình. Cô đi gần tới quán bar đột nhiên có một chàng trai nào đó tới và đưa cô lên chiếc xe minivan đen.
- Các người là ai sao lại bắt tôi- cô lên tiếng-
- Cô em ngoan nào, ngồi yên đi- 1 tên nói-
Cô la hét ầm trên xe l điếc tai mọi người. Tên ngồi cạnh cô bèn lấy khăn mùi xoa đã được tẩm thuốc mê rồi bịt vào mồm cô, mắt cô lim dim dần và thiếp đi. * kít* rầm* chiếc xe dừng lại tại ngôi biệt thự sang trọng. Lúc này có người cõng cô vào trong nhà, họ đặt cô ngồi vào một chiếc ghễ rồi trói chân, tay cô lại.
- Con nhỏ này cũng ngon đấy chứ, làm cho cô ta tỉnh lại đi- hắn nhìn lướt qua cô rồi nói-
* Bốp* cô bị tên đàn em của hắn tát. Cô mơ màng tỉnh dậy, không biết chuyện gì đang diễn ra.
- thằng nào! Thằng nào bắt tao vậy- cô nói-
- Ngoan nào cô bé- hắn tiến lại gần cô-
Hẵn cứ nghĩ trong đầu là cô cũng như những người hắn đã từng qua tay. Nhưng không cô không hề giống họ. Khi hắn tiến lại gần và đưa tay lên xoa mặt cô.
- Bỏ cái tay của anh ra khỏi mặt tôi ngay- cô nói vào mặt hắn-
Hắn đơ người bất giác nhìn cô. Cô người con gái đầu tiên nói câu này với hắn.
- cởi trói cho cô ta- hắn nói-
Đàn em của hắn nghe theo lệnh và cởi trói cho cô. Bọn họ đi ra ngoài, trong căn phòng chỉ có hắn và cô.
- Cô là người con gái đầu tiên đã nói tôi câu đó, có vẻ cô không giống với những người tôi đã từng qua tay. Cô là một người khá thú vị- hắn nói-
Khi nói xong hắn quay ra nhìn thấy cô đang mỉm cười nhưng trên tay thì đang bấm điện thoại mắt cô nhìn chằm chằm vào điện thoại cô không hề để ý tới hắn.
- Cô có nghe tôi nói gì không vậy? Nè! Nèè! Nèèèèèè!
- Ơi! Ơi! Ơi! Anh vừa nói gì vậy?
-  Cô không nghe tôi nói gì hết đấy hả?
- Ưmk!
Hắn đi lại phía cô rồi đè cô xuống cái ghế sofa cô đang ngồi.
- NÈ! Anh tránh xa tôi ra
Cô cựa quậy mãi nhưng không thoát được ra.
- Tôi nói, tôi thấy thú vị với tính cách của cô- hắn ghé sát vào mặt cô nói-
* cạch* cạch* ở ngoài cửa có tiếng động. Cô rút tay ra khỏi tay hắn và đẩy hắn ra. Cô làm hắn đập lưng vào thành bàn làm việc của hắn. Cô đi nhẹ nhàng ra mở cửa.* Rầm* cả đám đàn em đang đứng ngoài cửa ngã rup vào cô, nhưng may cô tráng kịp cái đám đàn em đó.
- Này cô làm gì mà xồn xồn lên thế - hắn-
- Ui cha! Đau chết mất- tên đàn em-
- Cho đáng đời các ngươi. Lew lew- cô-
- Cô... được lắm- hắn-
Cô quay vào lấy túi sách và điện thoại của mình.
- Bye bye! Bổn cô nương ta về đây- cô đi ra cửa và nói-
Nhưng sau đó cô chợt quay lại lôi cổ một tên đàn em của hắn đi theo cô.
- Đưa tôi về.

Chu Minh Vy em Là của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ