Vận xui xẻo đã bắt đầu từ đây.
Seohyun luôn nghĩ nên tìm cách trốn như thế nào, khu này nhỏ như vậy, còn có thể chạy trốn đi đâu?
Cho dù cô cố ý tìm cách tránh chạm mặt đến mức thấp nhất, nhưng oan gia ngõ hẹp, đến chỗ nào đều cũng gặp người quen.
Hiện tại cô bị vây trong tình cảnh tiến thối lưỡng nan, trừng mắt nhìn bóng dáng của Chanyeol, phát hiện anh cùng với bạn tốt, đồng học ở chung rất hòa hợp.
Hơn nữa còn có không ít những cô gái trong trấn, nữ đồng học như là hoa gặp bướm, gắt gao dính sát bên người của anh, thậm chí còn ân cần giúp anh rót nước, chia thức ăn.
Là sao? Là sao? Tay chân anh bị khiếm khuyết sao? Cần nhiều nữ nhân như vậy giúp anh sai vặt, mang thức ăn đến sao?
Seohyun rầu rĩ ngồi ở trên ghế, hai mắt gần như phun lửa.
Trời sinh nhân duyên của anh với các cô gái cô cùng tốt là sự thật, chỉ cần anh xuất hiện nơi đám đông, buổi họp mặt nào đó, không lâu sau sẽ trở thành tiêu điểm chú ý.
Cô rõ ràng biết, nhưng thấy anh được hoan nghênh như thế, vẫn là nổi trận lôi đình.
Cô đang nổi giận cái gì?
Cắn cắn môi cánh hoa, trí nhớ của cô không khỏi lại nhớ tới năm năm trước.
Anh cùng cô kỳ thật cũng không có duyên phận gì chém không đứt, thuần túy chính là cô trúng tuyển, đón xe lên Seoul để học Đại học, vừa mới gia nhập vào môi trường mới mẻ cô đã gặp học trưởng Chanyeol này.
Không biết vì sao, hai người bọn họ càng đi càng gần, đối với sự chiếu cố đặc biệt của soái ca học trưởng, trái tim đơn thuần của một cô gái cũng dần dần trầm luân.
Sau lại là cô chủ động mở miệng, yêu cầu cùng anh kết giao, ngoài ý muốn của cô, anh lại không hề do dự, cười đáp ứng.
Sau đó, cô chìm đắm trong tình yêu ngọt ngào.
Bất đắc dĩ tình yêu có đôi khi chính là một loại biểu hiện giả dối, làm mờ cả hai mắt, nên cô đã quên Chanyeol cũng không phải là một nam nhân bình thường.
Vẻ bề ngoài của anh, điều kiện bối cảnh vô cùng xuất sắc, càng đừng nói đến cá tính hài hước khôi hài của anh, từ đứa bé ba tuổi đến cụ già tám mươi, đều bị anh thu hút.
Cho nên khoảng thời gian ấy cô thường xuyên nghe nhắc nhiều nhất chính là hai câu nói: Một đóa hoa tươi cắm ở trên bãi phân trâu, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Đúng! Seohyun cô làm việc cũng không cầu tiến tới, cho nên phân không hể tô thành tường, cũng là một cái không thể cùng anh sớm tối bên nhau, ếch còn không bằng con cóc.
Lời đồn đãi vừa mới bắt đầu bay đầy trời, cô có thể làm như mọi người đều đang ghen tị cô, nhưng thời gian càng lâu, oanh oanh yến yến bên người anh ngược lại có tăng không giảm.
Cuối cùng, cô đã bắt kẻ thông dâm tại giường......
"Cái chén giấy đó có cừu oán với cậu sao?" Yoona miệng nhồi đầy thức ăn, bưng một ly nước uống cùng một dĩa thịt heo nướng thơm ngào ngạt, ngồi xuống ở bên cạnh cô.
Cái chén bị cô xoắn vặn, vô cùng thê thảm.
"Không có." Nhưng nam nhân cách cô mười bước phía trước cùng cô có cừu hận rất sâu.
Yoona không ngừng nhấm nuốt, hai mắt cô nhìn theo ánh mắt của Seohyun, phát hiện bạn tốt mình đang nhìn chằm chằm bóng dáng người nào đó, lập tức quay đầu quan sát sắc mặt của cô.
"Vậy có lẽ người nam nhân đứng phía trước có cừu oán với cậu."
Nói đến cá tính của cô bạn tốt này, trừ phi lửa cháy đến tận mông, hoặc là trời sập xuống, mới có thể làm cho cô lo âu như thế, mà hiện tại cô tựa như con quay dừng không được, hai tay hai chân không biết đã xảy ra chuyện gì, đã biết sự xuất hiện của Chanyeol gây cho cô nhiều rung động.
"Không có......" Seohyun kéo dài âm cuối, gần như là không đánh đã khai.
Cô không thể giới thiệu với mọi người thân phận thật sự của Chanyeol, càng không thể lớn tiếng tuyên bố với mọi người, anh chính là bạn trai trước mà cô đã bắt gian tại giường.
Không! Cô nhất định không thể để cho mọi người biết quan hệ của bọn họ trong lúc đó, bởi vì từ lúc bắt đầu rời khỏi bên cạnh anh một khắc đó, cô đã quyết định muốn cùng anh bảo trì khoảng cách.
Nguyên nhân không phải do cô, mà đơn giản là vì Chanyeol là một nam nhân nguy hiểm!
Yoona chớp chớp hang long mi đen dài, khóe miệng hơi nhếch lên.
"Cậu cười cái gì?" Seohyun tức giận nhìn bạn tốt, cảm giác cô đang cười bản thân mình ngây thơ, không biết tại sao, nụ cười của cô, căn bản là cùng Chanyeol không khác nhau.
Yoona nhún nhún vai, không thèm bình luận, nhấc ly cocktail lên nhấp một ngụm, hương rượu cay nồng hòa hợp với nước trái cây ngọt ngào, lập tức nheo lại hai tròng mắt.
Cô lại liếc mắt Seohyun nhìn một cái, đang lo lắng có nên phá cá tánh ương nghạnh của bạn tốt mình hay không, nhưng nếu phá cá tính ương bướng này của cô trước thời hạn, về sau sẽ không nhìn thấy trò hay nữa thì làm sao bây giờ?
Nội tâm tiểu ác ma cùng tiểu thiên sứ đang giao chiến, sau đó vẫn luôn là tiểu ác ma tà ác lấy được toàn thắng, quyết định im lặng xem diễn là tốt rồi.
"Này, cho cậu uống." Yoona không tiếp tục truy vấn, cười không có hảo ý, đưa thức uống trong tay đưa tận tay của bạn tốt.
Seohyun cũng không nghĩ nhiều, ngửa đầu uống cạn.
Ngọt ngào, hương vị giống như nước ép cà chua có ga, làm cho cô còn thèm thuồng liếm liếm cánh môi.
"Đây là cái gì? Uống thật ngon."
"Nước trái cây." Yoona cười híp cả hai mắt. Đối với cô mà nói, nồng độ của loại rượu này quả thật tựa như nước trái cây."Còn muốn uống không? Tớ đi pha thêm một ly có hương chanh........." Pha thêm rượu.
"Được." Seohyun không nghi ngờ gì về bạn tốt nên gật đầu, đưa cái ly lại cho bạn mình.
Yoona cười tà ác đứng lên, đi về hướng quầy bar, không chút nghĩ ngợi, dùng Whiskey, nước chanh cùng cam tươi, lấy mỗi thứ đúng phân lượng pha chế.
Khi Seohyun cùng Yoona cùng nhau uống cocktail, cách đó không xa có một ánh mắt nóng cháy đang nhìn chằm chằm các cô.
Yoona tuy rằng không phải đạo diễn các tình tiết cẩu huyết, nhưng tốt xấu cô cũng viết mấy bản ngôn tình tiểu thuyết, đối với tình yêu của nam và nữ coi như có nghiên cứu, thực sự rất vui vẻ dành đất cho nam nhân vật chính phát huy thế công.
Dù sao nữ nhân không say, nam nhân không cơ hội!
Ở khoảng nửa giờ sau, Seohyun uống xong ba ly rượu pha của Yoona, độ cao của cồn ly sau cao hơn ly trước, đầu bắt đầu choáng váng.
Cồn nhanh chóng lên men ở trong cơ thể của cô, đầu tiên là làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô phiếm hồng, tiếp theo hai tròng mắt trở nên sương mù, nhếch môi lên, giống một đứa bé ngơ ngác cười ha hả.
Tất cả đều nằm trong sự mong muốn của Yoona.
Tửu lượng Seohyun tuy rằng không tốt, nhưng can đảm sau khi uống rượu lại không nhỏ, hơn nữa khi nhìn đến Chanyeol thân đang bị vây hãm trong nhuyễn ngọc ôn hương, giống như lửa giận dâng lên, muốn dập tắt lửa, cứ bưng một ly, lại một ly uống cạn.
Liều mình uống rượu kết quả đó là cô say đến mức trước mắt đầy sao, hoa mắt nhìn tất cả đám oanh oanh yến yến bên cạnh anh, một người đều hóa thành hai người.
Tất cả những cô gái có mặt ở đây đều là ý không ở trong lời, chỉ là Chanyeol vừa mới đến khu này đã đủ để cho các cô say mê mơ mộng, có ai còn muốn lãng phí thời gian uống rượu?
Có a, Có đứa ngốc Seohyun này a.
Cô đem rượu pha làm nước lã, uống không ngừng , muốn mượn cớ tiêu trừ tức giận, bất đắc dĩ mượn rượu giải sầu, sầu càng sầu, quỳnh tương ngọc dịch giống như một loại độc dược, ngược lại làm cho cô càng thêm bối rối không yên.
Vì thế, cô say đến gần như hồ đồ, gần như đứng không vững, tựa vào lan can mới có thể đứng tạm.
Người khởi xướng là Yoona lại giống quỷ chết đói đầu thai, há miệng ăn hải sản nướng, ánh mắt đều mở không lên, làm sao có thời giờ quan tâm đến cô bạn đang uống rượu đứng không vững kia chứ?! Dù sao nhất định sẽ có người quan tâm cơ mà.
Trong chốc lát, Chanyeol rời khỏi đám con gái đang quấn quýt lấy mình, vươn bàn tay to chụp tới, để cho cô đang say như chết tiến sát vào trong ngực của anh.
Gương mặt tuấn tú của anh để sát vào cô, ngửi được muì rượu nồng nặc, xem ra cô thực sự uống không ít.
"Em đã uống say."
Một động tác nho nhỏ như vậy lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người, ngay cả Yoona đang ăn bất diệc nhạc hồ cũng lôi kéo bạn tốt cùng trường ở bên cạnh xem kịch vui.
Cơ hội tới, nam nhân vật chính, đã lên sàn a!
"Liên quan gì đến anh!" Seohyun một chút cũng không cảm kích, vươn hai tay, muốn đẩy anh ra.
Cử chỉ này đưa tới một trận hừ nhẹ bất mãn của đám hoa bướm đang ở một bên, hận không thể xông lên đẩy cô ra, sau đó lại mắng cô không biết tốt xấu, dám đem nam nhân cực phẩm đẩy ra bên ngoài như vậy!
Chanyeol không suy suyễn, cánh tay mạnh mẽ mà hữu lực ôm chặt cô, muốn cô đừng chui loạn lộn xộn nữa.
"Tại sao lại không liên quan đến anh?" Anh không tức giận, ngược lại lộ ra nụ cười tươi tà ác,"Cho dù chúng ta chia tay, nhưng em từng là bạn gái trước của anh, chăm sóc em là đương nhiên."
Tiếng nói của anh không lớn không nhỏ, vừa vặn làm cho tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy.
Yoona thiếu chút nữa bị một khối thịt nghẹn chết, may mắn có người tri kỷ ở một bên đưa cho cô ly nước ấm, cô lập tức hớp nhanh mấy hớp.
Bạn trai trước cùng bạn gái trước?! Oaaaaaa!!!!...... Tin tức lớn chấn động !
"Anh...... Anh......" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Seohyun hồng toàn bộ, cồn đang lên men ở trong cơ thể của cô, tác quái, dạ dày không ngừng đảo lộn, ngay cả nói đều nói không được.
"Không cần cảm thấy ngượng ngùng với anh, cho dù năm đó không hiểu tại sao em lại bỏ anh, nhưng tận đáy lòng của anh, vẫn cảm thấy mình có nghĩa vụ chăm sóc cho em." Cái miệng của anh nhếch lên độ cong thập phần kỳ diệu, giống như đang miễn cưỡng cười vui.
Cho dù cô say, vẫn có thể nghe thấy đám hoa bướm bên cạnh anh vì anh cảm thấy không đáng giá cùng đau lòng than nhẹ.
Đau lòng cái con khỉ! Hắn ta là con quỷ phong lưu vô địch, tại sao lại giả vờ làm khổ chủ?
"Sở dĩ tôi bỏ anh, là vì anh......... Nôn......" Trong cơn giận dữ, cô nhịn không được phun ra, hai chân cũng gần như đứng không nổi.
Chanyeol lại duỗi đôi tay cường tráng ra, vòng lại rắn kết thật chắc đem cô ôm vào lòng, sau đó lớn tiếng doạ người,"Thật ngại quá, tôi đưa Seohyun về nhà trước. Các bạn cứ ở lại vui vẻ, lần khác đến lượt tôi làm chủ, mời mọi người đến nhà mới của tôi liên hoan."
Đoàn người thất chủy bát thiệt vội vàng hưởng ứng không sao, không sao, dù sao anh đã cho thấy là bạn trai trước của cô, và đã biểu hiện ra săn sóc ân cần, mọi người có mắt cũng đã biết anh đối với cô tình cũ chưa xong.
Ai, Seohyun rốt cuộc đời trước đã từng đốt bao nhiêu nén hương? Loại cực phẩm nam nhân thế này, đôi mắt lại bị mờ, chỉ động tình đối với cô.
"Anh buông tôi ra!" Vòng eo của cô bị đại chưởng kiềm chế, bả vai cũng bị ngũ trảo bắt lấy, không thể thuận lợi đào thoát.
Chanyeol dùng bạc môi chuyển tới bên tai của cô, tiếng nói mị hoặc lại trầm thấp, nửa uy hiếp nửa là lừa gạt nói:"Seohyun, ngoan một chút, bằng không lát nữa anh làm ra chuyện gì, ngay cả anh cũng không dám đảm bảo đâu, nếu đem trường hợp biến thành bế tắc hơn nữa, em cũng đừng trách anh."
"Anh......" Seohyun còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người bọn họ, tình thế so với người bất lợi hơn, đành phải ngậm miệng lại, bo bo giữ mình.
Cô đã từng rơi vào tay anh vô số lần, anh luôn luôn có biện pháp đem hình tượng tà ác khiến cho thần thánh không thể xâm phạm, làm cho những người bên ngoài không biết luôn nghĩ rằng anh thuần khiết lại không hề có mưu tính gì.
Sai sai sai! Anh hoàn toàn chính là một ngụy quân tử.
Đáng tiếc thượng đế cho anh một gương mặt thánh thiện, tất cả mọi người dù thấy anh phạm tội nhưng vẫn bị gương mặt tươi cười ngây thơ vô hại của anh che giấu, cảnh thái bình giả tạo.
Cho dù anh có thể làm bộ vô tội, nhưng thương tổn của anh đối với cô vẫn luôn khắc cốt minh tâm như vậy, đối với tất cả những gì liên quan đến anh, cô có thể lựa chọn quên đi, chẳng qua không thể tha thứ.
Nhưng người ở giang hồ, thân bất do kỷ, cô muốn sống một cuộc sống bình thản,giống như nước chảy bèo trôi, chỉ có thể trách cuộc sống của cô kém may mắn mà thôi.
YOU ARE READING
[CHANSEO - Chanyeol -Seohyun] BẠN GÁI 60%
RomanceMột cô gái cá tính luôn cần một người con trai tài giỏi hơn mình, phát hiện ra anh ta không như cô nghĩ, cô liền vứt bỏ anh ta không lời từ dã. Kể từ ngày đó trái tim anh như băng giá không có mối quan hệ bất cứ với cô gái nào khác. Lý do mà cô nhẫn...