Sáng sớm Hạo Thiên dậy rất sớm để chạy về nhà gặp Lục Phong, anh lên xe phóng nhanh như chớp về nhà mình
Vào tới phòng nhìn thấy Lục Phong vẫn còn đang ngủ, Hạo Thiên nhìn thấy thần sắc Lục Phong tìu tụy rất nhiều hai má không còn phúng phính như trước nữa tim anh lúc này dường như bị cả trăm cây kim đang đâm vào đau đến thấu trời, anh không nở đánh thức cậu dậy chỉ đi đến bên cạnh hôn lên trán cậu rồi lặng lẽ ra ngoài
Hạo Thiên vào bếp nấu bữa sáng và đây là lần đầu tiên anh vào bếp kể từ khi quen biết Lục Phong, Hạo Thiên biết nấu ăn là vì lúc trước Tiểu Ngọc rất sành ăn nên anh đã học rất nhiều món để nấu cho cô ấy ăn nhưng sau lần chia tay đó, trái tim anh tổn thương và anh không còn vào bếp để nấu ăn nữa
Hạo Thiên vừa nấu xong bày biện ra bàn nhìn rất đẹp mắt, mùi hương thơm lừng len lỏi vào phòng và chạy thẳng vào mũi của Lục Phong làm cậu tĩnh dậy
Bước ra khỏi phòng liền thấy bóng dáng của Hạo Thiên, cậu không thèm để ý tới những món ăn hấp dẫn đầy hương thơm kia nữa mà chạy tới ôm lấy Hạo Thiên vùi mặt vào tấm lưng của anh hít lấy hít để hương vị đàn ông trên người anh mà mấy ngày nay cậu không được cảm nhận
Hạo Thiên giật mình quay lại kéo mặt Lục Phong ra thấy cậu đang rưng rưng dòng lệ, anh đưa tay lên lau đi rồi khẽ ôn nhu nói
"Không sao, không phải anh đã về rồi sao, nín nào bảo bối"
"Em nhớ anh" Lục Phong nghẹn ngào thốt ra từng chữ một
"Anh nấu đồ ăn sáng rồi nè, em ra ăn rồi chúng ta đi làm" Hạo Thiên nói rồi kéo Lục Phong ngồi vào bàn
Lục Phong bây giờ mới để ý tới những thứ trên bàn, cậu nhìn thấy từng món một vừa đẹp mắt vừa thơm, cậu liền gấp thử một miếng thịt bỏ vào miệng phải nói ngon hết chỗ chê, cậu ăn thêm một cái hoành thánh cậu liền hết lời khen ngợi
"Hoành thánh này da mỏng nhân nhiều, ăn rất ngon nha"
Hạo Thiên được khen nở nụ cười thật tươi nói
"Ngon thì ăn nhiều vào, anh nấu rất nhiều để bồi bổ cho em"
Vừa nghe Hạo Thiên nói mình tự nấu Lục Phong liền cảm thấy lòng ấm áp ngọt ngào nhưng vẫn bán tính bán nghi hỏi
"Anh nấu, thật không vậy" đưa đôi mắt hoài nghi nhìn về Hạo Thiên
"Không tin thì đừng ăn" Hạo Thiên giả vờ dựt lại
Lục Phong liền lôi đồ ăn về phía mình tiếp tục ăn, vừa ăn vừa nói
"Anh sao cái gì cũng biết làm thế"
"Miễn là em muốn anh đều sẽ cố hết sức để làm được"
Lục Phong đang vui cười tít mắt lại nhớ tới lời hứa của cậu với cha Hạo Thiên thì gương mặt lại trầm xuống không nói gì nữa
Hạo Thiên thấy lạ liền đi tới sau lưng ôm lấy cậu ôn nhu hỏi
"Em lại sao vậy, đồ ăn không ngon à"
"Không sao, chỉ là hôm nay không muốn đi làm" cậu muốn dành trọn hôm nay để ở bên Hạo Thiên
"Bệnh à" Hạo Thiên lấy tay sờ sờ trán Lục Phong không thấy nóng rồi nhìn khắp cơ thể cậu
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐìnhPhong] Tổng Tài Và Tiểu Tình Nhân
Fanfictionthụ đi xin việc được làm trợ lý cho tổng tài của công ty và có ý định muốn bẻ cong tổng tài của mình