Chap 62

1.8K 111 5
                                    


Một tuần sau,
+
- Bố à, con hứa sẽ nhanh về mà!

Jihoon giở giọng năn nỉ ỷ ôi, ông Park hừ nhẹ:
- Nuôi con  đúng là chẳng được tích sự gì, xem xem đi nước ngoài hai năm, về cũng đã hơn một tháng rồi mà chẳng thấy tăm hơi đâu!

Jihoon cười gượng:

- Con cũng có muốn thế đâu!

Ông Park nghe giọng con trai vui vẻ cũng chỉ biết thở dài:

- Tất cả đều tại tên Samuel đó, con gọi nó tới bố nói chuyện xem, sao cứ giữ con trai nhà người ta chằm chặp thế hả?

Jihoon bịt ống nghe quay sang cười cười với Samuel đang xử lý công việc ở bên cạnh:

- Bố em muốn gặp anh!

Samuel nghe vậy thì vội vàng xua tay:

- Không được, chắc chắn là ông ấy muốn hỏi tội anh, có chết anh cũng không nghe máy!

Jihoon phì cười:

- Đồ nhát gan!

Cậu áp điện thoại vào tai, giọng không chút nể tình:

- Anh ấy không dám bố ạ!

Samuel trợn mắt, anh không ngờ là Jihoon lại đùa dai như thế. Đầu dây bên kia, ông Park nghiến răng:

- Đúng là không có chí khí!

Jihoon bật cười ha hả, giọng cậu có chút trẻ con:

- Phải, phải. Đợi đến lúc hai chúng con cùng về bố hãy giáo huấn anh ấy một trận nhé!

Nói xong không đợi người bên kia trả lời, Jihoon đã vội dập máy trước.

Samuel nhìn cậu bằng ánh mắt hình viên đạn. Jihoon cười hì hì chạy tới ôm cổ anh.

- Em dám phá hoại hình tượng của anh sao?

Jihoon giả bộ suy nghĩ nghiêm túc:

- Hình tượng? Anh có sao?
A, em bữa nay ăn phải gan hùm rồi phải không? +

Samuel bặm môi, anh xắn tay áo lên chuẩn bị bắt Jihoon. Jihoon vội vàng chạy vọt đi, được một đoạn, cậu quay đầu lè lưỡi khiêu khích anh.

Lúc dì Song về nhà đã thấy một màn hỗn độn, hai người lớn đuổi bắt nhau cười vui vẻ như trẻ con. Bà chỉ biết lắc đầu ngán ngẫm. Hôm nay lại được một phen dọn dẹp nữa.
...
Một tháng sau,

Jihoon nhìn chằm chằm vào tờ báo, gương mặt Baek Jinhee hiện lên rõ ràng trên trang nhất. Khuôn mặt đã bị chiếc kính đen che đi phân nửa nhưng vẫn không giấu nổi nét tiều tụy. Bên dưới là dòng chữ lớn: "Nghệ sĩ piano Baek Jinhee bị phát hiện kẻ thứ ba phá hoại gia đình của nhạc sĩ X."

Jihoon thần người, nghe đến tên người phụ nữ này, cậu vẫn cảm thấy bất an như vậy. Samuel cầm lấy tờ báo từ tay cậu, anh hừ lạnh:

- Đáng đời! Như vậy còn quá ít!

Jihoon ngước mắt hỏi lại anh:

- Sao lại ít?

- Đạo nhạc, chặn đường phát triển ca sĩ trẻ, mua giải thưởng... em nghĩ xem không phải quá ít sao?

Jihoon cau mày, cậu nhìn biểu hiện của Samuel, trong lòng đột nhiên hiện lên một suy nghĩ.

[Chuyển Ver] [SamHoon] - Cậu vợ bé nhỏ của tổng tàiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ