Hồi 14

227 17 0
                                    

"Đau khổ. Mất mát và tàn độc. Đó chính là chiến tranh, Hinata."   

"   

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


Jiraiya cười phá lên, quàng tay qua cô gái bên cạnh, mặt mày đỏ bừng và miệng há ra để ăn miếng táo mà cô ả đút cho. Ông đang ở địa phận của Làng Âm Thanh, là một kẻ chuyên do thám tìm kiếm thêm thông tin, Jiraiya chưa bao giờ có thể ở lại Konoha lâu hơn một tuần. Chuyến đi lần này không mang về nhiều tin tức béo bở lắm, nhưng công sức mà ông bỏ ra thật sự rất nhiều. Vài giờ đồng hồ vui vẻ với mấy em gái ở khách điếm thì có là gì to tát đâu?

"Ngài dùng thêm rượu nhé?"

Gò má đỏ phừng phừng, Jiraiya cười nhăn răng với cô gái mà gật đầu lia lịa. Tóc vàng búi cao, cặp mắt sắc xảo màu hạt dẻ. Đúng kiểu ông thích, chỉ ngặt nỗi là ngực hơi nhỏ và có tàn nhang. Nhưng không sao, đó chẳng phải vấn đề lớn.

Khi ông đang chuẩn bị lên phòng nghỉ thì cánh cửa gỗ cũ kĩ mở tung, hắt gió và nước mưa vào tận giữa quán. Ba tên lính có gia huy cánh quạt lửa xuất hiện, mặc giáp và trang bị vũ khí tới tận răng. Kẻ đứng ở giữa trỏ thẳng vào mặt Jiraiya khi ông vẫn đang ôm eo cô gái tàn nhang. Ông chớp mắt, nuốt ực một cái.

"Bắt lấy hắn."

"Hả?"

Jiraiya tỏ ra hết sức ngạc nhiên, những vị khách còn lại trong quán tự động đứng hẳn sang một bên nhường đường, ai nấy đều run cầm cập khi ba tên lính tước kiếm ra khỏi vỏ. Cô ả tóc vàng siết chặt tay Jiraiya, nở nụ cười đểu cáng.

"Các anh không cần dùng tới kiếm đâu," giọng cô ta vô cùng đắc thắng "vì em đã bỏ thuốc ngủ vào rượu của hắn rồi."

Jiraiya nhướn bên mày, ông lảo đảo ngã ra sau làm ly tách trên bàn rơi xuống sàn vỡ nát. Mặt ông nhăn nhúm, mắt nheo lại nhìn cô ta đi tới đặt tay lên ngực tên lính đầu tiên.

"Xin đừng..."

Giọng Jiraiya nghe như tiếng heo bị thọc tiết khiến bọn lính cười phá lên. Nhưng nhanh chóng đã chuyển sang tiếng la hét hoảng hốt từ các vị khách. Họ xô đẩy nhau, đạp ba tên lính chắn lối để nhào ra ngoài. Cô ả tóc vòng run lẩy bẩy, cặp mắt to tròn trợn ngược nhìn thanh kunai xuyên thẳng vào miệng ba tên lính. Máu chảy ra ướt bộ râu lúng phúng, chúng giật lên vài cái trước khi chết hẳn. Jiraiya ngáp một cái trước khi đứng bật dậy, ông gãi gãi mái tóc dài màu trắng xù như lông nhím của mình rồi bước tới cửa khách điếm. Đôi guốc gỗ ông mang nện từng tiếng một xuống sàn gỗ cũ kĩ làm cô ta giật mình theo từng nhịp. Jiraiya nhìn xuống cùng cái nháy mắt.

[Longfic-NaruHina] HOẢ QUỐCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ