Chương 14

106 5 0
                                    


Nàng sau khi lên xe liền nhận được tin nhắn Diệp Linh gửi tới, trên đó viết địa chỉ nhà Diệp Linh.

Ôn Trưng Vũ cảm thấy ngạc nhiên. Đây là Diệp Linh lo lắng nàng sẽ đi lạc? Giờ này cũng không phải giờ cao điểm, lượng xe đi lại cũng không nhiều, muốn đi lạc cũng không phải chuyện dễ dàng. Nàng trả lời tin nhắn của Diệp Linh: "Thu được." liền không để ý tới nữa. Diệp Linh lo lắng nàng đi lạc, nàng lại không có chút nào lo lắng tài xế mất dấu.

Tài xế họ Lý, gọi Lý Bân, là quân nhân giải ngũ, mười tám tuổi nhập ngũ, làm khí xa binh mười hai năm, lái xe chuyên biệt tính đến bây giờ cũng đã được ba, bốn năm, trên cơ bản cũng như xe taxi, chạy thành một vị bản đồ sống. Xe của hắn vững vàng đi theo phía sau xe Diệp Linh, Diệp Linh xe nhanh, hắn nhanh, Diệp Linh xe chậm, hắn chậm, duy trì khoảng cách vừa vặn với xe trước, xe Diệp Linh hầu như sẽ không rời khỏi phạm vi tầm mắt.

Nhà Diệp Linh cách nhà nàng có chút xa, lái xe một tiếng mới đến, thuộc khu biệt thư cao cấp tương đối nổi danh.

Khi xe chở Diệp Linh bắt đầu giảm tốc rẻ vào cổng lớn, chiếc xe Ôn Trưng Vũ đang ngồi liền tạm thời dừng lại, đợi ở phía sau.

Ôn Trưng Vũ quay đầu đưa mắt xem cửa lớn nhà Diệp Linh, liền ngây ngẩn cả người.

Cổng lớn nhà Diệp Linh là kiểu kiến trúc thường thấy ở phía nam. Cửa lầu bằng đá tảng, cột cửa bằng đá cẩm thạch điêu khắc đầy lưu vân thụy thú, trên cửa lầu mái cong, khí phách phi phàm, lấy chữ Triện viết bốn chữ "Côn Luân tiểu trúc".

Cửa lâu này so với thiết kế cửa lâu Côn Luân Họa Thất của nàng cực kì tương tự, chỉ là cuối cùng bởi vì chi phí xây dựng, phòng vẽ tranh cửa lầu cuối cùng thành bản tinh giản. Phù điêu biến thành hình vẽ màu, thêm cái cửa lầu thành vật trang trí cho cửa lớn, chỉ để làm đẹp bề ngoài.

Diệp Linh cái này vẫn là bản tinh trang không chút nào chiết khấu.

Nếu không phải bởi vì chế tạo, nguyên vật liệu sử dụng, thủ công các loại không phải năm ba tháng là có thể hoàn thành, lại thêm cửa lầu này thoạt nhìn xây xong phải được ít nhất một hai năm rồi, nàng suýt chút nữa cho rằng Diệp Linh trộm bản vẽ thiết kế phòng tranh của nàng.

Tuy nói cửa lâu kiểu dáng đại thể ở Trung Quốc đều như vậy, nhưng cái kiểu "đụng hàng" này đâu chỉ là lúng túng, đơn giản khiến cho Ôn Trưng Vũ xấu hổ vô cùng.

Kiểu dáng cửa lầu không sai biệt lắm, một cái tên là "Côn Luân Họa Thất", một cái tên là "Côn Luân tiểu trúc.", Diệp Linh cửa lầu xây xong trước, nàng thiết kế cửa lầu phía sau, nhìn dọc nhìn ngang gì cũng ra của nàng là hàng nhái.

Ôn Trưng Vũ rốt cuộc hiểu rõ Diệp Linh đứng ở ngoài cửa lớn nhìn chằm chằm chiêu bài nhìn hồi lâu, khóe môi nhếch lên cười là có ý gì.

Ôn Trưng Vũ tự nhận không phải là người nóng nảy, nàng lúc này muốn để Lý Bân quay xe hồi phủ, sau đó mới chú ý tới mình chỉ lo xấu hổ cùng tức giận, hoàn toàn không có chú ý tới xe đã lái vào trong viện, Lý bân đã xuống xe mở cửacho nàng, Diệp Linh còn đứng ở bên cạnh cửa xe chờ nàng. Nàng thở sâu, ngăn chặn tâm tình, xuống xe, giương mắt nhìn về phía cười nhẹ nhàng mà nhìn nàng Diệp Linh.

[GL] Liêu Nhàn 撩闲 - Tuyệt Ca 绝歌Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ