Cái cảm giác mà, cứ đem tim mình giao phó cho người khác. Bất biết đúng sai được mất. Tim thành kẻ phản chủ, đập loạn nhịp. Rồi cuối cùng lại giăng ra bao nhiêu điều phũ phàng chỉ để khống chế tim mình: "Thôi-đừng-yêu!". Thật, giống như là tự tát vào mặt mình mà vẫn nhe răng ra cười lớn.
Yêu người không yêu mình là một kiểu tham gia vào ván cược xuẩn ngốc nhất của đời mình. Nhưng bất cứ tuổi trẻ nào cũng muốn chơi ván cược đó. Như đã nói, bất biết đúng sai được mất. Chỉ cần đem tim yêu và xúc cảm ra đặt tất thảy vào đối phương, dõi theo họ, nơm nớp lo sợ, nơm nớp lo âu. Rốt cuộc tuổi trẻ vẫn nhận ra rằng người đó hoàn toàn không yêu mình. Ván cược lúc này không chênh vênh được mất. Mà là mất hẳn, mất trắng, mất một cách triệt để vốn liếng cảm xúc yêu thương.
Yêu người không yêu mình chưa bao giờ là điều mà một người muốn lựa chọn. Vậy tại sao vẫn bất chấp trao tim đi yêu? Một kẻ chẳng yêu mình?
Là bởi giữa những người xa lạ va chạm vào cuộc sống của mình, họ là riêng, là đặc biệt, cũng là duy nhất nữa. Là duy nhất khiến mình có thể bật cười, bật khóc ngon lành. Là duy nhất khiến tim mình nhảy nhót lung tung, không tài nào khống chế nổi, vốn dĩ tim đã không còn là của bản thân mình nữa.
Là bởi giữa những chấm cảm xúc nhạt nhòa, những cảm xúc về họ là sắc nét, là rõ ràng như thể mình vẫn vụng trộm cầm tay bắt lấy từng chút từng chút trong cuộc sống của họ. Những người yêu người không yêu mình, giống như mình, luôn trở thành kẻ đứng ngoài lề tình yêu một cách đáng thương như thế.
Nhưng mà...Dù thế nào thì người không yêu mình cũng sẽ nhất quyết ra đi. Hoặc là mình vì quá đớn đau tự gạt bỏ họ. Hoặc là họ nhận ra tình cảm nơi mình mà ôm tim chạy mất. Vậy là mình đang từ tâm thế của kẻ cô đơn đi yêu một người có thể-cũng-cô-đơn-hoặc-không, trở thành tâm thế của kẻ cô đơn không-còn-yêu-ai-nữa. Để mình kịp nhận ra rằng, tình yêu ấy là thứ cảm xúc đẹp, là chất xúc tác đáng giá cho tháng ngày tuổi trẻ của mình.
Để rồi...
Dù thế nào thì người con gái cũng chỉ cần có một người bạn đồng hành bên cạnh mình, yêu thương chăm sóc và quan tâm đến mình mặc kệ thời gian, tuổi tác. Đối với người mà mình yêu thương, khi ở bên cạnh họ vẫn thấy tâm hồn nhau tươi trẻ, soi vào mắt nhau có thể thấy cả những ngày cũ kỹ xa xưa và những ngày hiện tại không còn dài phía trước. Nếu được trải qua tuổi trẻ cùng nhau rồi cứ thế mà già đi để nương tựa lẫn nhau thì còn gì tuyệt vời hơn thế nữa.
Như vậy nhé! Những người yêu người không yêu mình, về sau hãy yêu người có tâm ý với mình, và cũng yêu thương mình nữa...