"Mình đã ngủ bao lâu rồi nhỉ? Nayeon chết bầm không gọi mình dậy..."
Jungyeon tỉnh dậy với cái cơ thể mỏi nhừ, đầu hơi nhức, miệng thì ca cẩm về bà chị ngẩn ngơ của mình
"A Jungyeon! Dậy rồi hả?"
Lạ thật, Nayeon ở tít đằng xa, vậy thì cô đang gối đầu lên cái gì mà êm thế nhỉ? Jungyeon xoay ngửa người, cô bắt gặp một khuôn mặt thân quen, một nụ cười thân quen
"MINA? LÀ MINA ĐÚNG KHÔNG?
"Em đây"
Giọng nói nhẹ nhàng đó đã kéo Jungyeon vào lòng, hình tượng chín chắn, lạnh lùng ngày thường đâu hết, cô ôm chầm lấy Mina khóc như một đứa bé
"Thôi nào, em ở đây rồi mà" - Mina xoa đầu Jungyeon, vỗ lưng mãi mới chịu nín
"Hai con người kia, nhấc mông lên mà về nhà đi, hết cả buổi sáng rồi đấy"
Ôi dào, người ta đã mấy ngày rồi chưa được gặp nhau, không phải vì đi xa mà là vì mất tích, vừa được mấy phút chạm mặt, bà chị già Nayeon đã lạnh lùng tạt cho một gáo nước lạnh bằng cái giọng cao vút của mình
"Em không đi cùng Momo với Sana hả?" - Jungyeon sụt sịt thắc mắc
"Về nhà để em kể..." - Những ngón tay thon dài lau nước mắt cho Jungyeon, khuôn mặt Mina buồn hẳn, giọng cũng trầm xuống, chắc chắn họ đã gặp chuyện
Ba người thu dọn đồ đạc, Jungyeon và Nayeon mỗi người một chiếc balo, lần này đi đã thu về được một tấm bản đồ, một ít giấy, bút, còn Mina có một balo đầy sách, một chiếc hộp gỗ khá to không biết đựng gì. Suốt cả quãng đường về, Jungyeon chỉ hỏi từ ngày Seoul xảy ra chuyện, Mina đã ăn uống thế nào, có bị thương gì không
"Oke, hai cô cho tôi thành bóng đèn rồi đấy, hay quá nha" - Nayeon hậm hực
* Tại căn cứ
"Hai người có biết tớ lo như thế nào không? Sao bây giờ mới về?"
Jihyo cầm lấy vai Jungyeon lắc mạnh, còn Jungyeon và Nayeon chỉ mỉm cười như đang trêu tức nhau, cho đến khi Mina bước lên từ phía sau
"Mi...MINA?"
Vừa gọi được tên, Jihyo đã rưng rưng nước mắt mà lao về phía Mina, y hệt như Jungyeon. Khi gặp lại thành viên bị thất lạc, cũng như tìm thấy một phần cơ thể, một phần cuộc sống vậy, đó là những cảm xúc quý giá mà Jihyo dành cho gia đình thứ hai của cô
Chờ đến khi Jihyo khóc đã thỏa nỗi lòng, Mina mới tiến lại gần chiếc giường, trên đường về cô đã được kể rằng Tzuyu đang bị ốm. Mina kiểm tra thân nhiệt, miệng, mắt của Tzuyu rồi mở balo ra, xem qua thứ gì đó ở một quyển sách
"Mọi người có thể đun nước hộ em không ạ?"
"Để tớ đun cho" - Jihyo nhanh nhảu
Trong lúc đợi nước sôi, Mina mở hộp gỗ, lấy một chút lá khô bỏ vào cối để giã nhỏ
"Em có một ít gạo và rau, Jungyeon giúp em nấu cháo cho Tzuyu nhé"
Mina tận tình chỉ cho Nayeon cách giã lá thuốc rồi trèo lên giường, đỡ Tzuyu dậy. Khi nhìn thấy Mina, Tzuyu đã định hét toáng lên
BẠN ĐANG ĐỌC
[TWICE] Ngày phán xét
FanficCon người bị phán xét bằng một cuộc chinh phạt, 9 cô gái của chúng ta chống lại thế lực hắc ám ấy như thế nào? Liệu họ chiến thắng? Hay loài người sẽ bị diệt vong?