Chiều hôm nay trời nắng ráo, Tiểu Phong quyết định đi thăm Triệu lương đệ, theo hầu phía sau còn có mười hai đôi cung nữ, có người cầm lồng xông hương, có người phe phẩy quạt lông gà, lại có người bưng tráp gấm đựng lễ vật. Đội ngũ như thế đi đi lại lại trong Đông Cung quả thực khiến người ta phải chú ý. Tiểu Phong ban đầu cũng phản đối, nhưng lại không muốn nghe Vĩnh Nương lải nhải đến nhức đầu nên đành mặc kệ. Đến viện của Triệu lương đệ, nàng ta chừng như sớm đã nghe người bẩm báo rằng nàng sắp đến, thế nên cửa chính rộng mở, phục sẵn ở thềm đợi.
Trong phủ của Triệu lương đệ có trồng một gốc cây quất rất thơm, những trái quất non kết thành từng chùm xanh mơn mởn, hệt như vô số cụm đèn lồng nhỏ xinh. Tiểu Phong xưa nay chưa từng được chứng kiến, lại cảm giác thấy hay hay, ngoái qua xem. Ngay lúc phân tâm, Tiểu Phong không chú ý đến dưới chân, lại đạp lên váy mình, "soạt" một cái đã té ngã.
Ba năm nay mặc dù Tiểu Phong khổ tâm luyện tập, vậy mà vẫn thường xuyên giẫm phải vạt váy. Quả này nàng ngã chẳng ra làm sao cả.
Triệu lương đệ vội vàng tiến lên đỡ: "Tỷ tỷ! Tỷ không sao chứ ạ?"
Thực ra Tiểu Phong còn nhỏ hơn nàng ta đến hai tuổi... nhưng mà lại được nàng ta dìu nên mỗ nữ ngốc đành còn cắn răng chịu đựng.
Triệu lương đệ dìu Tiểu Phong vào tận trong điện, sau đó sai người đi pha trà.
Quả ngã ấy thật sự rất đau, Tiểu Phong ngồi trên ghế không dám nhúc nhích, nhúc nhích 1 cái thôi là lại đau nhức nhối.
Vĩnh Nương chớp thời cơ lệnh cung nữ trình lễ vật lên, Triệu lương đệ đứng dậy hành lễ với Tiểu Phong : "Cảm tạ tỷ tỷ ban tặng, tiểu muội thẹn không dám nhận."
Tiểu Phong bối rối, nàng đương không biết phải nói gì mới được thì may có Vĩnh Nương đỡ Triệu lương đệ dậy.
"Xin Lương đệ đứng dậy, thực ra Thái tử phi luôn muốn đến thăm Lương đệ, chỉ là chưa có dịp. Lần này Hoàng hậu sai người đón Tự nương nhập cung, Thái tử phi lo lắng Lương đệ ở đây không có ai chăm sóc, thế nên ngày hôm nay mới có ý đến thăm. Mấy thứ lễ vật này, là do Thái tử phi dày công chọn lựa, mặc dù có chút đơn sơ, nhưng cốt ở cả tấm lòng. Sau này nếu như Lượng đệ thiếu thứ gì, chỉ cần dặn dò người qua lấy, ở Đông Cung này, Thái tử phi xem Lương đệ như tỷ muội thân thiết, chỉ mong Lương đệ không cảm giác xa cách."
Triệu lương đệ thưa: "Tấm lòng quý mến của tỷ tỷ, tiểu muội đã hiểu."
Nói thật là, những gì bọn họ nói, Tiểu Phong nửa hiểu nửa không, chỉ cảm thấy ngột ngạt bức bối. Nàng không biết rõ những âm mưu dương mưu, hàm ý này nọ. Từ đầu đến giờ, nàng chỉ nghĩ đến mỗi lí do vì sao nàng ta lại được tên Lí Thừa Ngân kia yêu thích đến thế. Cũng dễ hiểu thôi, Triệu lương đệ thực sự không quá xinh đẹp, chẳng qua nàng ta hòa nhã, nói lời dịu dàng êm ái, tạo ra cảm giác không thể nào ghét được. Dù Tiểu Phong phải chịu rất nhiều uất ức dù không phải trực tiếp nhưng cũng gián tiếp bởi nàng ta (TLĐ) nhưng nàng (TP) vẫn hạ giọng nhẹ nhàng hết mức khi nói chuyện.

YOU ARE READING
Đông cung
Random#Ta chỉ viết lại Đông cung theo từ góc nhìn của Tiểu Phong sang ngôi thứ ba thôi# Giới thiệu: Nàng, vốn là cửu công chúa của Tây Lương quốc, ở Tây Lương nàng được vô vàn ân sủng, chỉ vì cầu thân mới phải lên đường đến Trung Nguyên. Hắn, thân là đươn...