Chương 93: Sức nặng toàn thế giới
Dã thú hình như cũng cảm thấy hơi sức cô dần yếu đi, đã không còn biện pháp chống đỡ thêm, mặt của Tiffany gần ngay trước mắt, chỉ cần hơi thấp một chút nữa, nó có thể một ngụm cắn cô vào trong miệng. Trong mắt dã thú toát ra tia âm u, hưng phấn lại kích động. Tiffany thật muốn nói tục, mẹ nó, mày khỏe mạnh cũng đừng suy tính ăn tâm tình của người ta được không?
Giận!
Chỉ là thật lòng không chịu nổi, không muốn chấp nhận cũng không được. Tiffany rất bi tráng nhắm mắt lại. Còn đang suy nghĩ nó cắn một cái này sẽ rơi vào mặt bên kia của mình, kết quả là cảm giác trên người trầm xuống, sức nặng khổng lồ đụng vào trên người cô, Tiffany đau rên lên một tiếng.
Một giây kế tiếp, có tiếng bước chân dồn dập truyền đến, đẩy vật nặng trên người cô ra, đem Tiffany ôm vào trong ngực.
"Thế nhưng đại nạn không chết." Tiffany nhìn khuôn mặt lo lắng trước mắt này, hơi xúc động nói.
Sớm biết cô cũng một súng bắn bể đầu, nhiều dứt khoát!
Cô không muốn giết nó, kết quả suýt nữa bị nó làm bữa ăn khuya, ai, lần sau phải rút kinh nghiệm.
"Thế nào không phản kháng?" Âm thanh thật thấp từ đỉnh đầu truyền đến, tay hơi lạnh ma sát qua vết thương trên mặtTiffany.
Cô thở dài một cái, có chút uất ức nói: "Không còn hơi sức rồi."
"Không nghĩ tới anh?"
"Hả?" Tiffany nhất thời không kịp phản ứng. Suy nghĩ một chút, mới biết anh nói chuyện ngày đó cô nói "Vừa nghĩ tới anh, cả người tràn đầy sức mạnh". Trí nhớ anh có cần tốt như vậy không? Cảm giác nhoi nhói kéo thần trí cô về, Tiffany hít vào một hơi, không khỏi nói: "Này, chớ có sờ, em đau."
"Đứng lên." Taeyeon đỡ cô đứng dậy.
"Không đi được." Tiffany khó được khi làm nũng.
Taeyeon ngoan ngoãn ngồi xổm người xuống, người khác nằm sấp lên, lưng rất dày rộng, mang theo nhiệt độ của anh, dường như sức mạnh người này, làm cho người ta an tâm.
Tiffany nhếch môi, đưa tay ôm cổ anh, mặt cũng rất tự nhiên dính vào trên lưng của anh, chung quanh rất yên tĩnh.
Chỉ có âm thanh anh chậm chạp đi lại.
"Không có tiếng bước chân."Tiffany đột nhiên nói.
"Em nói mấy tên đàn ông kia?"
"Ừ."
Trầm mặc.
"Anh sẽ không đem người giải quyết rồi chứ?" Tiffany ý thức được có cái gì không đúng, chỉ nghĩ tới một vấn đề có thể.
Taeyeon rất tùy ý nói: "Trùng hợp đụng phải."
Tiffany: ". . . . . ."
Đây chính là chênh lệch, dáng vẻ này của cô, thoát được khổ cực như vậy?
Mặc dù không nói, nhưng kỳ thật mới vừa một khắc kia cô thật sợ, lần đầu tiên chân thực cảm thấy cách tử vong gần như vậy. Rõ ràng trong cuộc sống còn có rất nhiều quyến luyến, nhưng thiếu chút nữa đã trở về với cát bụi, tan thành mây khói. May mắn cô còn may mắn.
YOU ARE READING
LongFic : Vợ là để yêu Taeny 3
FanfictionMong mọi người đừng mamg đi đâu cả . Xin chân thành cảm ơn. Truyện cover lại . Cứ tưởng họ sẽ hạnh phúc, nhưng trong một lần cô phát hiện sự thật, anh quen cô chỉ là để tiếp cận em gái sinh đôi của mình Lòng cô đau đớn nhưng kh...