•06•

1.1K 74 19
                                    

Giờ này gà sắp về chuồng, mặt trời đang lặn dần về phía Tây, đường phố đã ngập tràn những ánh đèn màu sắc rực rỡ, thì Lalisa vẫn còn đang trôi dạt vào cái giấc chiêm bao của riêng của con bé.
Chính xác là đã đúng 5 giờ chiều, mọi người cũng đi làm sắp về rồi, chỉ có con heo này vẫn nằm lười biếng ở đây.

"Tít tít... Tít tít..."

Cái thứ mà từ truyện đến phim truyền hình, xuyên tạc qua thực tại đều có kết cục đáng thương - chiếc đồng hồ báo thức - đang kêu lên inh ỏi.
Trái với những người thường lấy búa đập hay quẳng vào tường, Lalisa cố tình quẳng nó ra khỏi cửa sổ và bây giờ chẳng biết nó đang yên vị tấm mát trên bãi cỏ hay rơi trúng đầu của một du khách tội nghiệp nào rồi.

Lisa ngồi dậy, vươn vai dụi mắt rồi nhìn đồng hồ: 5 giờ 5 phút. Cùng lúc đó lại nhận được tin nhắn.

"Em không định quên đi cuộc hẹn với anh chứ?"

Màn hình điện thoại hiển thị tên người gửi là "Unknown Number", tức là chẳng biết danh tính của thím nào ở đầu dây bên kia. Lisa chỉ máy móc nhắn lại:

"Đợi một chút!"

Vào toilet được chừng 15 phút, Lisa choàng chiếc áo tắm bước ra ngoài. Ừm, vấn đề ở đây là việc lực quần áo.
Nếu mình mặc áo phông và chiếc quần jean, trông hơi bụi và đơn giản. Nhưng chẳng lẽ lại diện lên một bộ đầm ren trắng dài tới đầu gối như đi dạ vũ nhỉ?
Suy ra, cô chọn mặc áo sơ mi trắng và chiếc váy nâu chữ A. Vừa không quá cầu kì, lại tôn dáng nữa.
Tóc thắt đuôi sam rũ xuống một bên vai, đánh chút phấn, tô chút son là xong. Chẳng cần điệu đà làm gì, vì đây là cuộc hẹn chẳng biết mặt nhau, người ta sẽ đánh giá mình thế nào.

Lisa định sẽ thuê taxi, vì cô chưa có bằng lái xe, mà mấy ông mấy bà đi làm hết rồi làm sao gọi cho họ đến rước đi được. Nhưng vừa rút điện thoại ra, một tin nhắn khiến điện thoại sáng đèn, cô giật mình súyt nữa là quẳng chiếc điện thoại đi cho nó chung số phận với cái đồng hồ báo thức kia rồi.

''Ở yên đấy, anh sẽ đến rước."

Con bé cà chớn trưng cái mặt đơ đơ ra. Chưa kịp nhắn lại thì từ xa đã có một chiếc Ferrari đen phóng tới và dừng lại ngay trước mặt cô.
Cánh cửa ngay buồng lái mở ra, một chàng trai tóc đỏ, mặc vest đen bước ra mỉm cười thật tươi.

"Chào em."

Lisa banh to đôi mắt đẹp như ngọc lưu ly của mình, khiến nó bình thường đã to nay còn to như hai hột nhãn vậy. Điều này khiến Byun thiếu gia cười lớn

"Anh không phải người ngoài Trái Đất. Đừng nhìn anh vậy chứ!"

Rồi anh mở cửa, ra dấu cho cô ngồi vào trong. Lisa làm theo như một phản xạ, nhưng vẫn mặt dày đăm đăm nhìn anh như nhìn một sinh vật lạ.

"Em còn nhìn như vậy là anh bỏ em lại đây nhé!"-Baekhyun lườm yêu.

"Tôi chẳng nghĩ ra người đó là anh đấy! Mà sao...anh biết được số của tôi nhỉ?"-Lisa đã quay ra chỗ khác.

"Hồ sơ em có ghi nè."-Vẫn nụ cười ấm áp.

"Thế còn địa chỉ?"

"Thiết bị định vị."-Baekhyun cười tự mãn.-"Ở Kim gia ai cũng có hết. Anh tuy là người của Byun gia nhưng anh cũng có một chút huyết thống của họ."

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Dec 05, 2017 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[BANGPINK] [TaeLice] Tiểu Bảo BốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ