Chương 81: Thân thế của Iven (hạ)

1K 46 0
                                    

Iven đem chuyện bức thư nhận được vào ngày cá tháng tư cùng với lời nói ban nãy của công tước Reims đều nói cho Corrine.

Công tước Reims tên đầy đủ là Charlie Reims. Ghen tuông của Corrine biến mất, hắn lúc này nghĩ đến vài chuyện sau: Iven có huyết mạch hoàng tộc của đế quốc Cady, Công tước Reims vừa vặn là chú của tổng thống, nội dung trong bức thư Reims gửi cho Iven, còn có một màn vừa rồi, ánh mắt của Reims không giống như nhìn người ái mộ, mà như nhìn con của mình, mang theo tình yêu của cha. Liên kết mọi thứ lại, trong đầu Corrine dần dần tạo nên một ý nghĩ.

"Iven, em nói hắn có phải hay không là..." Sắc mặt của Corrine nghiêm túc, nghiêm túc nói. Nghĩ đến ngũ quan của Iven có chút tương tự công tước Reims, Corrine càng thêm khẳng định ý nghĩ của mình.

Iven rất lạnh tĩnh, y tựa ở trên cột, hai tay khoanh trước ngực, biểu tình trên mặt cũng không có chấn động quá lớn gì.

"Will..." Một thanh âm đè nén kích vang lên ở phía sau. Iven quay đầu, liền nhìn thấy phu nhân Marty kéo cánh tay của công tước Reims đứng ở nơi đó, hai người đều nhìn bọn họ, nói một cách chính xác, là nhìn Iven. Vẻ tùy ý trên mặt của Marty biến mất, đoan trang hơn, còn mang theo kích động khó có thể kiềm chế. Phu nhân Marty đi về trước hai bước, sau đó nắm thật chặt lấy tay Iven.

"Will..." Marty lại gọi một tiếng, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm mặt của Iven, ánh mắt của bà mang tình cảm nồng đậm, tựa hồ muốn ghi nhớ thật kỹ khuôn mặt của Iven vào trong đầu.

"Phu nhân, xin lỗi, tôi không gọi là 'Will', tên của tôi, Iven Winston." Thanh âm của Iven có chút lạnh nhạt, sau đó rút tay trong tay của Marty về.

Marty đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó bắt đầu rơi lệ, trang dung xinh đẹp cũng tán đi. Công tước Reims cũng có chút kích động, từ trong đôi mắt đen của hắn ta có thể thấy được, nhưng năng lực khống chế của hắn hiển nhiên mạnh hơn Marty rất nhiều, hắn ta kéo nữ nhân vào trong lòng, sau đó nói: "Wi... Iven, chúng ta có mấy lời muốn nói cho con biết, những lời này có thể tương đối dài, vì thế ta đề nghị chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống hảo hảo tâm sự."

"Đi theo tôi." Corrine nói. Nói xong liền kéo tay Iven đi vào lối đi bên cạnh phòng khách, quẹo qua mấy cái khúc cua, tiếng người dần dần nhỏ lại. Cuối hành lang có một phòng nghỉ cao cấp, Corrine đi vào, trên ghế kim loại được đặt thêm một cái đệm, sau đó để Iven ngồi xuống, mình thì ngồi bên người Iven. Hai người ngẩng đầu, liền nhìn thấy hai người đứng ở cửa. Hai vị này còn chưa thử qua tư vị bị người bỏ rơi, hai người sửng sốt một chút, công tước Reims phản ứng trước, đóng cửa lại, ngồi xuống đối diện Iven. Phu nhân Marty chọn vị trí bên người Iven. Marty muốn nắm lấy tay Iven, nhưng nhìn mặt của y có chút lạnh lùng cứng rắn, lại không dám đưa tay qua.

"Iven, đầu tiên ta và Marty muốn nói với con một tiếng xin lỗi." Công tước Reims hắng giọng nói. Reims năm đó cũng là người trên chiến trường, đã từng đối mặt mấy vạn địch nhân, nhưng chưa từng khẩn trương như hiện giờ. Hai tay của hắn ta nắm chặt, thân thể căng cứng.

"Iven, ta là Charlie Reims, ta và Marty là cha mẹ của con. Ngày con ra đời, ta từ trên chiến trường chạy về. Ta vẫn nhớ rất rõ, một đoàn nho nhỏ, nằm trong lòng mẹ con. Khi đó, ta lần đầu tiên cảm giác được niềm vui sướng khi được làm cha, ta đã suy nghĩ rất nhiều, con của ta, nhất định là đứa trẻ cực kỳ thông minh, học ở trường tốt nhất, tốt nghiệp, sau đó ra chiến trường, giống như ta, trở thành một chiến sĩ nổi danh, được người ngưỡng mộ. Thế nhưng khi đó, đột nhiên xảy ra một chuyện. Cha ta đột nhiên ngã bệnh qua đời, hoàng quyền thay đổi, quyền kế thừa nằm trong tay anh cả, mà ta, lại nắm giữ một phần quân đội mạnh nhất đế quốc. Vì thế, những ngày đó nhất định không an ổn. Marty và con nhiều lần bị hạ độc, sau đó, ta đã không còn cách nào che chở cho mẹ con các con. Vì thế ta và Marty bàn bạc, đưa con đến một nơi an toàn. Đế quốc Oss là lựa chọn tốt nhất. Sau đó, anh cả thừa kế ngôi vị tổng thống, mà ta bỏ qua phần quân đội kia, thế nhưng anh cả vẫn không tín nhiệm ta. Đã nhiều năm như vậy, ta và Marty vẫn không có con, bởi vì không có con, anh cả dần dần yên lòng. Chúng ta vẫn không dám tới nhìn con."

TOÀN THỦ ĐÔ ĐẾ QUỐC ĐỀU BIẾT TƯỚNG QUÂN MUỐN LY HÔNWhere stories live. Discover now