Chap 19

17.4K 1.2K 16
                                    

Chắc hẳn mọi người đang thắc mắc về cô idol Zzz đó và TaeHyung ra sao sau hôm đính hôn. Sau hôm đó cô ấy đã không liên lạc với anh. Anh đã nhắn tin rất nhiều cho Zzz nhưng cô ấy không một hồi âm. Cho đến tận bây giờ, ngày nào anh cũng nhắn cho cô ấy 1 tin, mong cô ấy sẽ trả lời nhưng không. Không một cuộc trò chuyện hay giải thích về việc cô ấy gặp T/b và đã ngã xuống hồ bơi là vì sao? Anh luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với Zzz, anh thậm chí còn không thể cho cô ấy 1 hạnh phúc, lại để vợ sắp cưới của anh "đẩy" xuống hồ. Dù quan tâm T/b cỡ nào đi chăng nữa thì trái tim anh vẫn không hướng về cô. Anh ghét cô, cái thái độ của anh không cho phép anh được lạnh nhạt với cô, anh phải quan tâm cô. Vì công ty, vì gia đình, vì sự nghiệp.
Không phải như vậy, anh tự kết luận tâm tư cảm xúc sau những gì anh đã làm một cách thiếu luận cứ. Chính anh còn chẳng hiểu được mình nghĩ gì, đang làm gì và cần làm gì. Buổi tối hôm ở bệnh viện với cô, anh biết những gì cô làm, anh biết cô đắp chăn cho anh, biết lúc cô đưa tay ra nên đã cố tình trở mình để tránh cái chạm tay ấy. Nhưng vì sao cả tối hôm đó anh không thể ngủ, anh luôn nhìn về phía cô, nhìn vết thương ấy mà lòng đầy trăn trở.

——————

Quay trở lại với cô khi ở trường.
Bước khỏi nhà vệ sinh với khuôn mặt phờ phạc, vết thương ở vai chưa lành hẳn lại tấy lên vì cái đẩy vai của So Hyun vừa nãy. Khuôn mặt nhăn nhó, bàn tay bóp chặt lên vai rồi đi về phía lớp. Tiết học cuối cùng thật mệt mỏi, cô đang tự rước khổ vào mình. Chẳng lẽ lại không học nữa mà đến công ty giúp bố mẹ. Từ lúc ở nhà vệ sinh ra, Ah Ro cũng không nói một lời nào với cô,cậu ấy không hỏi han về vết thương, thỉnh thoảng có liếc qua nhìn cô rồi thôi. Khi tất cả ra khỏi lớp, mình cô còn ở lại. Tên bàn bên cũng đã trả lại chiếc nhẫn. Còn đang mệt nhoài nhấc mông ra khỏi bàn học thì có cuộc gọi đến. Khó chịu khi phải móc điện thoại trong cặp sách, thế mà khi nhìn tên cuộc gọi đến thì mắt sáng lên, tỉnh táo lại hẳn.

-A lô

-Tan học rồi còn la cà ở đâu?

-Tôi đang về.

-Sao không thấy.

-Chờ tôi....

...tút tút...
Xách cặp và chạy thật nhanh hết mức có thể, lao qua cả đám học sinh đang tụ tập ở cổng trường. Lại một lần nữa vai phải đau đớn vì hích phải một người nào đó đang đi ngược đường. Cúi người xuống xin lỗi rồi cố gắng chạy về chỗ cũ mà cô vẫn hằng ngày đứng ở đó đợi.

Trước cây ATM có một chàng trai đội mũ lưỡi trai đen và đeo khẩu trang kín mít, đang tựa người vào chiếc xe. Cô giảm tốc độ rồi tiến đến:

-Chờ lâu chưa?

-Này! Có biết đỗ xe ở đây lâu sẽ bị phạt không mà còn la cà thế?

-Biết rồi lên xe thôi.

Anh mở cửa cho cô rồi lên xe và đi, thấy cô ôm vai nên hỏi:

-Vẫn đau hả, 2 tuần rồi mà?

-Chưa khỏi hẳn, anh nghĩ vết thương vậy nhanh khỏi lắm ý, vừa nãy va vào người ta nên nó tấy lên. Chắc cũng nhanh khỏi thôi. Anh về từ khi nào vậy?

[FF-TaeHyung&fan] Họ yêu rồi mới cưới,mình cưới rồi mới yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ