Đỡ một con ma men người đầy hơi rượu lên trên giường thì phải mất bao nhiêu sức lực, tiêu tốn mất bao nhiêu calo đây?
Chaeyoung thật vất vả mới lôi được Pảk Jimin lên trên giường, còn phải thở hồng hộc mở tủ ra tìm cho anh bộ quần áo sạch sẽ, nếu cứ để nguyên như vậy mà ngủ, chỉ sợ sáng ngày hôm sau anh sẽ được 120 đưa vào bệnh viện.
Park Jimin nằm ở trên giường lẩm bẩm một mình cái gì đó, nhưng Chaeyoung lại không để ý anh đang nói gì, bởi vì toàn bộ lực chú ý của cô lúc này đã bị cái tủ với các loại quần áo đủ màu sắc này thu hút.
Tủ quần áo của Park Jimin rất to, sau khi kéo cửa ra, có thể thấy các loại quần áo được phân loại treo ở hai bên. Chaeyoung há hốc mồm nhìn lướt một vòng, đỏ cam vàng lục lam chàm tím.... Danh hiệu người con của cầu vồng quả nhiên không phải là hư danh!
Cô nhịn không được bắt đầu tưởng tượng Park Jimin mỗi ngày mặc một màu chạy tới công ty, dọc đường đi nhân viên trong công ty đều lộ ra vẻ mặt đặc sắc, đây đại khái là tổng giám đốc khoe khoang nhất, lòe loẹt nhất mà họ từng gặp.
Buồn cười như vậy, nhưng trong lòng cô lại thấy chua xót, bởi vì khoe khoang lòe loẹt thật ra không phải là ý định của người đàn ông này, có lẽ anh còn khao khát có thể phối màu bình thường hơn ai hết, chỉ tiếc đôi mắt anh không cho phép anh làm như vậy.
Nhìn bộ âu phục màu sắc thê thảm này, cùng với bộ quần áo vì phối màu lung tung mà làm thay đổi hoàn toàn, cô lắc lắc đầu, chỉ lấy một bộ quần áo ở nhà sạch sẽ ra, ném lên người tên đang nằm trên giường kia, "Dậy mau, đi thay quần áo đi!"
Nói xong liền đi ra ngoài, đợi ở cửa mấy phút mà vẫn không thấy bên trong có động tĩnh gì, vì vậy lại đẩy cửa thò đầu vào xem, "Đã thay xong chưa?"
Người trên giường không hề phản ứng.
Chaeyoung đi đến bên giường đẩy anh, "Này, bảo anh đi thay quần áo đấy!"
Park Jimin mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên, còn buồn ngủ phát ra một tiếng: "Huh?"
Chaeyoung bực mình, dứt khoát tự mình bới quần áo anh ra, thoăn thoắt cởi áo phông ra rồi luồn áo vải màu xám qua đầu cho anh, "Mau mặc vào!"
"Buồn ngủ quá...." Park Jimin thấy vẻ mặt hung dữ của cô, đành phải đáng thương bắt đầu mặc quần áo vào, mái tóc ướt sũng trở nên rối tung, khác một trời một vực so với vẻ sạch sẽ gọn gàng ngày thường.
Lúc đầu Tần Chân chỉ cảm thấy người say rượu rất đáng sợ, nhưng đến lúc nhìn anh thay quần áo mới chú ý tới một vấn đề...... Cô lại đi ... lột quần áo của một người đàn ông.
Tầm mắt dọc theo khuôn mặt đẹp đẽ kia đi thẳng xuống dưới, cô phát hiện Park Jimin trông cao gầy là thế, nhưng lại có thân hình khiến cho người ta phải chảy nước miếng, dáng người đúng chuẩn, đường cong tuyệt đẹp gợi cảm. Có giọt nước từ mái tóc nhỏ xuống dưới, dọc theo cổ trượt đến ngực, sau đó tiếp tục chảy xuống, hấp dẫn như người cá.
Quả nhiên là đến mùa hè, nóng chết người! Chaeyoung mặt đỏ tai hồng đi bật điều hòa, lúc quay đầu lại, Park Jimin đã vô cùng tự giác thay xong quần.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BTS x BP][Jimin x Rosé]Miệng độc thành đôi.
FanfictionKết quả kiểm tra độ xứng đôi trả về: Khả năng để Park tiên sinh và Park tiểu thư là...0,01%. Tính cách của Park tiên sinh chính là điển hình của kiểu nam chính quái dị trong ngôn tình. Độc mồm, mặt dày, ngây thơ và kiêu căng. Nhưng vì để bảo vệ hòa...