csc x kmg

879 69 4
                                    

Nhà Seungcheol ở khu phố cũ nhiều lần bị nhận lệnh qui hoạch, một con phố trải dài những ánh đèn bỗng chốc như gói gọn trong sự thân thuộc với những tiếng cười giòn tan phát ra từ căn hộ hai tầng ọp ẹp. Hôm nay là ngày đầy tháng em bé của cô chú Kim hàng xóm.

Choi Seungcheol được bố bọc trong chiếc áo lông thú mua từ hồi Tết năm ngoái, trên tay cũng được bố đưa cho cầm hộp quà bảo là quà tặng cho em, con đừng làm rơi.

Nhà Seungcheol đối diện với cô chú Kim, chỉ cần băng ngang qua con phố dài là đến được nhà nhau, tình hàng xóm cũng khá là thân thiết. Nhà cô chú bình thường chỉ có hai người thủ thỉ với nhau, nhưng dạo gần đây đã xuất hiện thêm thành viên mới.

Seungcheol được bố bế vào trong cùng với cô chú Kim chào hỏi. Sau đó lại được bố bế lại gần cái nôi nhỏ đặt ở giữa nhà, nơi em bé đang nằm, Choi Seungcheol hơn hai tuổi đang chăm chú nhìn bé trai vừa tròn một tháng tuổi  trong nôi cũng đang giương đôi mắt đen lúng liếng nhìn về phía mình. Bên tai còn lãng vãng tiếng nói của bố rằng em đáng yêu không con?

Thề có trời lúc này mà Seungcheol mở miệng nói một tiếng đáng yêu quá thì chỉ sợ bị bố ném xuống đất mất.

Vì Seungcheol vẫn chưa biết nói, nếu không cũng sẽ đáp lại bố rằng, đáng yêu, em rất đáng yêu.

Bố lấy đi hộp quà trên tay Seungcheol đặt vào nôi cho em rồi quay sang hỏi thăm cô chú anh chị đặt tên cho cháu là gì? Cô chú Kim nhìn nhau mỉm cười rồi nhỏ giọng nói rằng Mingyu, với mong muốn đứa bé sau này sẽ tỏa sáng như vì sao trên trời.

Seungcheol chỉ chăm chú nhìn Mingyu trong nôi, đôi bàn tay nhỏ nhắn vươn lên như muốn nắm bắt lấy thứ gì.

Đó cũng là lần đầu tiên Seungcheol gặp Mingyu. Đứa trẻ hàng xóm duy nhất thân thiết trong con phố cũ.

*

Năm Seungcheol lên mười đã biết leo rào trốn học chơi game, giữa đường gặp phải Mingyu khuôn mặt nhặng xị ngáy ngủ đang mang, nói đúng hơn là kéo lê cái cặp tới trường, tám phần là ngủ dậy muộn rồi vẫn bị bắt đến trường đây mà. Seungcheol phì cười đi tới cặp vai đứa nhỏ nói đi học làm gì nữa, theo anh đi chỗ này vui hơn.

Cũng chiều hôm đó Seungcheol đang nằm trên sofa xem ti vi thì bỗng nhiên nghe vài tiếng động lớn, rồi một cái bóng người chạy lao tới chỗ hắn vừa hét lên con sai rồi sau này con không dám nữa. Tiếp theo đó là dáng người của cô Kim trên tay cầm một cây roi mây thật dài hùng hổ đuổi theo, còn dám la cà trốn học để cô giáo mách về như thế này nữa là mẹ sẽ không tha cho con đâu.

Dường như lúc này Seungcheol mới hiểu chuyện gì đang xảy ra, vội vàng đứng dậy chắn trước người Mingyu nói lớn là lỗi của con, cô đừng đánh em tội nghiệp.

Mingyu trốn đằng sau Seungcheol khịt khịt cái mũi đỏ, bàn tay nhỏ bé nắm lấy vạt áo hắn.

*

Năm Mingyu mười sáu có nuôi một em cún nhỏ, mỗi ngày đều ôm nó chạy qua nhà Seungcheol khoe hôm nay em cún đã làm gì, đã ăn gì, đã cùng cậu chơi đùa như thế nào. Seungcheol chỉ cười khổ lắc đầu nhìn cậu rồi trêu anh thì thích mấy giống chó săn hơn, nhìn thực uy mãnh. Mingyu liền bĩu môi bảo thế này không phải rất đáng yêu sao?

improvisation - seventeen Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ