Phần 4.4 - Thư Thách Đấu

823 85 35
                                    

Author: Cáo hết bán nude

Pairing: KookGa

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Min Yoongi bước vào lớp học với một trạng thái vô cùng chán nản. Vừa ngồi xuống ghế thì anh liền nằm dài lên bàn trước những ánh nhìn chằm chằm của mọi người. Yoongi biết vì sao họ lại nhìn anh bằng những cặp mắt như vậy, nhưng ngay lúc này đây anh đã quá mệt mỏi để có thể quan tâm đến mấy chuyện ấy.

Mười lăm phút sau, có ai đó vỗ nhẹ vai anh:

"Yoongi này....Tớ chỉ muốn nói là hình như cậu em năm nhất vẫn đang đứng ở ngoài...." – Cậu bạn bàn trên e dè nhìn cậu học sinh điển trai khoanh tay đứng dựa cửa lớp. 

Mấy phút tiếp theo, con người đang úp mặt xuống bàn ấy vẫn không có động tĩnh gì. Người bạn bàn trên kiên nhẫn khều nhẹ anh một lần nữa.

"Chết tiệt! Không thấy người khác đang ngủ hay sao mà cứ làm phiền vậy?" – Min Yoongi ngẩng mặt lên nhìn người đang ngồi trước mình.

"Tớ xin lỗi....Nhưng sắp vào học rồi....nên là đứng ngay trước cửa lớp như vậy mãi thì có hơi...." – Cậu bạn vốn là lớp trưởng bỗng hoảng sợ khi nhìn thấy một Min Yoongi đang tức giận. Từ trước tới giờ anh luôn giữ thái độ dửng dưng bất cần với mọi người. Dù ai có nói gì anh cũng chả bao giờ quan tâm. Thế nên, đây là lần đầu tiên các bạn trong lớp được chứng kiến Min Yoongi biểu cảm như thế.

Khi Jungkook thấy con người bé nhỏ ở góc cuối lớp đang căm phẫn nhìn mình, khóe môi cậu bất chợt cong lên thành một hình vòng cung. Cậu tiến từng bước chậm rãi đến bàn anh trước những con mắt đang mở to ở xung quanh.

"Jeon Jungkook, cậu mau biến về lớp cho tôi!" – Yoongi trừng mắt rít từng chữ qua kẽ răng của mình.

Cánh tay rắn rỏi bỗng vươn ra, xoa nhẹ mái tóc mềm mượt của ai đó.

"Chờ em ăn trưa cùng."

Dưới sự tác động của cử chỉ đó, Min Yoongi thẫn thờ như hóa đá. Khi anh kịp nhận thức chuyện gì vừa xảy ra thì bóng lưng người kia đã khuất sau cánh cửa.

Ban nãy...là hắn ta xoa đầu mình?

Dù thời tiết bây giờ đang lạnh cóng nhưng không hiểu sao hơi ấm của bàn tay Jungkook như vẫn còn vương vấn trên những sợi tóc mềm mại của anh. Ngay giây phút đó, anh cảm thấy tim mình như ngừng đập. Tất cả mọi giác quan chỉ tập trung vào cái xoa đầu ấy. Yoongi không thể nào hiểu nổi, đó chỉ là một cái chạm nhẹ thôi mà? Còn tên Quỷ vương khốn kiếp đó, sao bỗng dưng lại là như vậy trước mặt biết bao nhiêu người chứ? Anh đã không muốn bị bàn tán nhưng dường như hắn ta thì lại rất thích gây sự chú ý về phía mình. Chết tiệt! Tên đó định lôi anh vào màn kịch này của hắn sao?!

"Bịch!"

Tiếng động lớn bên cạnh như kéo Yoongi về thực tại. Tim Yoongi bỗng đập mạnh, bởi vì anh biết tiếng động này xuất phát từ đâu.

Kim NamJoon chậm rãi kéo ghế ngồi xuống, không thèm nhìn lấy anh một lần.

Yoongi có cảm giác lồng ngực bị thắt lại khi nhìn thấy gương mặt tái nhợt của bạn mình. Lớp băng màu trắng ẩn hiện lấp ló bên dưới cái áo đồng phục của NamJoon. Bàn tay Yoongi siết thành nắm đấm, anh rất muốn hỏi NamJoon rằng vết thương cậu đã đỡ chưa, rất muốn nói rằng trong khoảng thời gian cậu nghỉ học thì anh đã rất nhớ cậu, rất muốn bảo bạn mình rằng đừng lo cho anh...

[SHORTFIC] [KOOKGA] Kiếp sau gặp nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ