- Thưa giám đốc...
Thư kí Lee đẩy nhẹ cánh cửa phòng làm việc của Heeyeon nhưng cô lại đang ngủ rất say, trên bàn vẫn la liệt đống giấy tờ ngổn ngang, cả đêm qua giám đốc vẫn không về nhà mà làm việc cho đến giờ này khiến trong lòng nàng thư kí dâng lên cảm giác ngổn ngang đau lòng
- Giám đốc à...
Như mọi lần nàng vẫn phải vất vả lay con người này dậy, Heeyeon khẽ kêu rồi cục cựa mình ngồi dậy, vẻ mặt ngơ ngác như một đứa trẻ học cấp 1 đang ngủ ngon lành thì bị phụ huynh gọi dậy vậy
- Thưa có người bên công ti thực phẩm Go Go cần tìm cô, họ nói là cần bàn bạc về việc xuất khẩu của chúng ta sắp tới
Định thần được điều gì sắp xảy ra, Heeyeon đăng dậy vươn vai vài cái rồi nở một nụ cười hình thức nói tiếng cảm ơn
Vài phút sau bóng hình quen thuộc lại xuất hiện phía cánh cửa, kẻ thù đang tiến tới và Heeyeon cũng đã ngồi vào vị trí phòng thủ
- A chào vị giám đốc xinh đẹp của tôi
Kim Go Ae mở lời, chẳng đợi ai mở lời vẫn cứ ung dung ngồi xuống ghế Sofa kê ngay bàn làm việc. Ahn Heeyeon mỉm cười bước tới gần hắn, một tay cầm theo chiếc điện thoại đã mở sẵn chế độ ghi âm mà cho vào trong túi quần, nhàn nhã chìa tay ra
-Xin lỗi điện thoại tôi không dùng được cho tôi mượn điện thoại cô một tí được không? Bọn người bên công ti tôi lại làm hỏng việc rồi
Đúng là một kẻ thâm hiểm, hắn đã hiểu rõ từng bước đối phó của cô sau khi ra tay hạ sát Hong Dam. Heeyeon nhếch mép trưng ra nụ cười lịch thiệp lấy điện thoại tắt chế độ ghi âm và đưa cho hắn
- Đây thưa ngài, chẳng có việc gì là quá khó
- Cảm ơn cô thật là tốt bụng đấy
Hắn cầm lấy điện thoại nhưng không thấy có gì khả nghi mới yên tâm đưa lại cho Heeyeon
- À mà thôi tôi thấy ngại quá. Nhưng mà sáng nay tôi mới đọc tin tức nói về một cái xác bị bỏ rơi trước cửa Seo thị, mọi người ổn chứ? Nghe nói cái xác đó bị đánh đến chết đó, thật là đáng sợ mà
Hắn dùng chất giọng giả tạo của mình đánh một đòn tâm lí vào cô, thật là tên bỉ ổi khốn kiếp. Cô thề trước vong linh của Hong Dam cho dù có chết cô cũng phải lôi hắn theo cho bằng được để xin lỗi anh
- Thật không sao, cảm ơn ngài đã quan tâm. Chúng ta nên vào vấn đề chính rồi chứ nhỉ?
- À xin lỗi. Chuyện về món đồ gửi kèm theo hôm bữa tôi muốn chúng ta đưa đi càng sớm càng tốt, cô biết mà người bên đó họ thiếu thốn lắm nên họ thật sự cần thứ đó. Cũng nên giúp người một chút chứ nhỉ?
- Vậy về số lượng?
- Chắc vẫn như cũ nhưng mà tôi sẽ giám sát quá trình đưa hàng, kẻo có chuyện gì thì......
Hắn ngập ngừng, tay đưa chén trà lên môi
- Tòa nhà Seo thị này cũng không còn đâu
Quả là tên tàn bạo thiếu nhân tính
- Ngài yên tâm tôi làm sao làm trái ý của ngài được chứ nhất là trong việc này tôi cũng có chút lợi lộc
![](https://img.wattpad.com/cover/110866459-288-k128637.jpg)