Chương 154: Đại kết cục: Hôn lễ đại thế kỷ

4K 62 0
                                    

Xe dừng trước một tòa thành.

Không sai, quả thật là một tòa thành! !

Bước đến gần cửa lớn, mẹ nó! thế nhưng so với ba cái sân bóng còn rộng lớn hơn! ! Người nào lại xa xỉ như vậy??

"Oánh Oánh, ở đây. . ." Hạ Du Huyên đang muốn hỏi có phải đến nhầm địa điểm rồi hay không, bên trong không có lấy một bóng người a, thế nhưng, Hoàng Ngọc Oánh và Hắc Xà vốn vẫn đi phía sau bỗng biến mất không thấy đâu.

Hạ Du Huyên chỉ có thể kiên trì, đi vào.

Bên trong có một lối đi rất dài. xung quanh đó, những cánh hoa anh đào vô cùng xinh đẹp liên tục rơi xuống.

Cô từ từ bước trên con đường, từng mảng từng mảng lớn hoa anh đào nối đuôi nhau rơi xuống, nở rộ trên mặt đất.

Đẹp đến mê hồn.

Hạ Du Huyên không biết mình đã đi được bao lâu, cuối cùng, ngay trước mắt cô, hiện lên một cánh cửa màu đỏ rất lớn. Đứng hai bên cửa là Thanh Long và Ngân Long.

Hạ Du Huyên nhếch môi, đi tới, còn chưa kịp nói gì, Thanh Long và Ngân Long liền trực tiếp mở cửa ra:

Thế giới vô biên, biển người mênh mông, toàn bộ người bên trong đều kinh diễm nhìn Hạ Du Huyên.

Hạ Du Huyên lại càng kinh ngạc không nói nên lời. Cái cô nhìn thấy là cái gì vậy? Ở chính giữa, là người đàn ông cô yêu, anh đứng đó sủng nịnh nhìn cô.

Một nụ cười sủng nịnh đến cực điểm, ngay cả hai hàng lông mày cũng hiện lên độ cong ôn nhu, tựa như vẫn luôn mang theo ý cười, như vầng trăng lưỡi liềm cong cong trong đêm sáng. Làn da trắng nõn càng tô thêm đôi môi hồng nhạt, ngũ quan tuấn mỹ, khuôn mặt hoàn hảo, đặc biết là chiếc bông tai kim cương bên tai trái phát ra thứ ánh sáng vô cùng chói mắt, khiến cho tà khí yêu nghiệt bùng nổ không kìm chế được. . .

Lãnh Liệt Hàn toàn thân tây trang bạc trắng chỉnh tề. Cả người phát ra tà khí yêu nghiệt, đẹp trai hoàn mỹ không ai bì nổi.

Đứng bên cạnh là Đường Sâm, Mộc Y Sương, Sở Thiên Ngạo cùng Hoàng Ngọc Oánh, còn có đám người Hề Linh sắm đôi sắm cặp đứng chung một chỗ.

"Con gái ngốc của ta, còn ngây ngốc đứng đó làm gì a." Hạ Tu đi qua, từ ái cong cánh tay mình lên. Hạ Du Huyên biết, người đàn ông này, tới cùng là dành cho mình bao nhiêu kinh hỉ!

Đưa tay lên, khoác qua tay cha mình, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, từng bước từng bước một đi về phía Lãnh Liệt Hàn, vương tử của cô!

Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào cô gai đẹp đến nỗi khiến cho người ta hít thở không thông.

Mi thanh mục tú, thanh lệ như tiên, có vẻ đẹp tự nhiên tươi mát như thiên thần, nhất là khóe môi tươi hồng, lịch sự tao nhã lại dịu dàng, nhìn qua vô cùng thân thiết, biểu tình ấm áp lộ ra vài phần nhàn nhạt yên lặng. Con ngươi màu hồng như những bông hoa anh túc nở rộ trong đêm, mái tóc đỏ rượu bay bay theo gió càng lộ ra vẻ mị hoặc dị thường.

Bộ váy cưới kéo dài quét đất, làn váy dài đến tám mét được khảm thủ công hơn mười nghìn viên trân châu, vương miện trên đầu còn khảm thêm một trăm viên kim cương lấp lánh như sao đêm. Đôi giày cao gót đỏ tươi bước đi từng bước, kéo lấy tay Hạ Tu, hướng về phía người đàn ông ở phía trước.

"Hàn, tôi giao con gái bảo bối của tôi cho cậu, nếu cậu dám khi dễ con bé, tôi liền mang con bé đi." Hạ Tu từ ái nhìn hai người.

"Ba, người yên tâm. Con sẽ mãi mãi yêu thương cô ấy." Lãnh Liệt Hàn tiếp nhận đôi tay trắng nõn ngọc ngà của Hạ Du Huyên, nắm chặt trong lòng bàn tay.

Hạ Du Huyên hai mắt mông lung, kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt.

Tân khách xung quanh đã ngồi chật kín lễ đường, chứng kiến giờ khắc thiêng liêng của hai người.

Lúc này, cô dâu xinh đẹp đến mức khiến cho người ta nghẹt thở kéo tay chú rể đẹp trai yêu nghiệt đến câu hồn người bước tới trước mặt cha sứ.

Cha sứ tuyên đọc:

Thưa chúa, chúng con đến trước mặt ngài để mong ngài chúc phúc cho đôi bạn trẻ bắt đầu bước vào thiên đường của cuộc hôn nhân thần thánh. Chiếu theo chủ ý, hai người sẽ hợp thành một thể, mãi mãi gắn liền đến bách niên giao lão, địa cửu thiên trường, yêu thương hỗ trợ và tin tưởng lẫn nhau. . . .

Bây giờ, nếu như có bất kỳ ai có ý kiến về việc kết thành của đôi vợ chồng trẻ, xin mời hãy nêu ý kiến, nếu không hãy vĩnh viễn duy trì sự im lặng.

Cha sứ nhìn ngó xung quanh, xác định không có si nam si nữ nào ra trận, mới tiếp tục nói:

Ta lệnh cho hai con hãy đứng trước mặt chúa, thẳng thắn bày tỏ mọi lý do cản trở việc hai người kết duyên.

Lãnh Liệt Hàn không kiên nhẫn liếc mắt nhìn cha sứ một cái, cha sứ tựa như bị hù sợ, khẩn trương hỏi:

"Con có nguyện ý để người đàn ông này trở thành phu quân của con, cùng anh ta gắn kết hôn ước? Cho dù bệnh tật hay hay khỏe mạnh, hoặc mọi. . . . .lý do khác, vẫn luôn yêu anh ta, chăm sóc anh ta, tôn trọng anh ta, tiếp nhận anh ta, vĩnh viễn trung trinh một lòng một dạ không bao giờ thay đổi cho đến tận cuối đời?"

Hạ Du Huyên hồi phục lại tinh thần, thâm tình nhìn Lãnh Liệt Hàn "Con nguyện ý."

"Con có nguyện ý để người phụ nữ này trở thành thê tử của con, cùng cô ấy gắn kết hôn ước? Cho dù bệnh tật hay hay khỏe mạnh,. . ., vẫn luôn yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy, tôn trọng cô ấy, tiếp nhận cô ấy, vĩnh viễn trung trinh một lòng một dạ không bao giờ thay đổi cho đến tận cuối đời?"

"Tôi nguyện ý, đời đời kiếp kiếp, bảo vệ cô ấy, yêu thương cô ấy." Lãnh Liệt Hàn nhếch môi.

Cha sứ nhìn về phía mọi người "Các con đều nguyện ý làm chứng trước lời thề của hai người họ chứ?"

Lãnh Liệt Hàn muốn trực tiếp đá bay cái tên cha sứ này đi.

Mọi người nhất trí trả lời "Nguyện ý"

"Bây giờ, mời cô dâu và chú rể cùng tuyên thệ." Cha sứ âm thầm lau mồ hôi.

Một giây sau, Lãnh Liệt Hàn khẽ mở đôi môi "Anh lấy danh nghĩa của Thượng Đế, trịnh trọng thuyên thệ: Tiếp nhận em trở thành thê tử của anh, kể từ nay trở đi, cho dù họa hay phúc, phú quý hay bần cùng, bệnh tật hay khỏe mạnh, đều sẽ yêu em, quý trọng em, cho đến chết cũng không thể tách rời hai ta."

Mọi người hâm mộ nhìn Hạ Du Huyên, bao nhiêu người đàn ông bá đạo bỏ mạnh cũng không thể tách rời hai người.

Hạ Du Huyên khẩn trương nhìn Lãnh Liệt Hàn "Em lấy danh nghĩa Thượng Đế, trịnh trọng thuyên thệ: Tiếp nhận anh trở thành thê tử của em, kể từ nay trở đi, cho dù họa hay phúc, phú quý hay bần cùng, bệnh tật hay khỏe mạnh, đều sẽ yêu anh, quý trọng anh, cho đến chết cũng không thể tách rời hai ta."

Cha sứ cũng không dám kéo dài thời gian, thần tốc nói "Bây giờ mời cô dâu chú rể trao nhẫn cho nhau."

Hạ Du Huyên ngừng lại, làm gì có nhẫn. Nhìn Lãnh Liệt Hàn. Lãnh Liệt Hàn ngoái đầu nhìn lại, giống như đang nói: Đừng sợ, tất cả đã có anh ở đây.

Giống như toàn bộ thế giới đều không quan trọng, chỉ cần có Lãnh Liệt Hàn ở bên, như vậy là đủ rồi.

Tựa như một màn ảo thuật, một đôi nhẫn cưới cực kỳ mỹ lệ bỗng dưng xuất hiện trong lòng bàn tay của Lãnh Liệt Hàn .

Ánh sáng tím kỳ lạ phát ra chói mắt, Hạ Du Huyên biết, đó là tử tinh thạch!

Dùng tử tinh thạch để tạo nên nhẫn cưới, xung quanh còn khảm thêm mười viên kim cương vô cùng tinh tế. Tay nghề vô cùng khéo léo. Khiến cho người xem than thở không thôi.

Nhẫn cưới được đeo ngay ngắn trên ngón tay áp út thon dài của hai người.

"Bây giờ, chú rể có thể hôn cô dâu." Cha sứ nói.

Lãnh Liệt Hàn đã sớm không còn kiên nhẫn ôm chầm lấy Hạ Du Huyên, gắt gao ôm hôn mãnh liệt.

nghi lễ hoàn tất, cha sứ vội vàng rời khỏi lễ đường, đâu dám ở lại lâu?

Đột nhiên, Đường Sâm dẫn đầu cười to.

Nữ vương trở về, tổng giám đốc chớ trốnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ