Tập 5

1K 28 2
                                    

Người lạ.

Điện thoại là một trong rất nhiều thứ (sử dụng rượu bia, thuốc lá, chất kích thích v.v…) cấm kỵ trong quân đội. Hạ sĩ quan (một cách gọi khác của tiểu đội trưởng) và chiến sĩ không được vi phạm vào các điều khoản đó, chỉ có sĩ quan trở lên mới được dùng điện thoại. Ở trung đoàn của nó, đứa nào bị phát hiện sử dụng điện thoại thì cứ như là bị sao quả tạ chiếu vậy … viết tường trình, kiểm điểm nè, báo động trung đội đó một đêm nè, người vi phạm ký vào biên bản rồi tự huỷ cái điện thoại đó nè, phạt lao động nè! Với cái lý do bất hủ “vi phạm chỉ thị” nên hầu hết chả có đứa nào trách móc hay van xin năng nỉ được. Nhưng suy cho cùng, đó là ờ thành phố, còn ở đây thì khác. Và dưới quyền chỉ huy của thằng Dũng thì còn … khác nữa!

- Triều. Triều đi đâu vậy? Đứng lại nghe anh nói nè!

- Thôi mệt, tui nói một lần cuối nha. Anh đang nghĩ sai đó, ngồi đó mà suy nghĩ lại đi, tui xuống đây!

- Nhưng mà … khoang … Triều ơi! Triều!

Mặc cho Dũng gọi í ới trên cái chòi nhỏ, nó lật đật chạy tới cái cầu thang, tót xuống đất, rồi tự đi về một mình!

“Cái gì nữa đây trời!!! Nói nhãm hay nói thật vậy??? Lạy trời đừng có thật nha!”

“Ủa mà nếu cái chuyện đó thực sự nghiêm túc, thì mình phải làm sao đây???”

Đoạn đường từ cái chòi gác về nhà, Triều thẫn thờ bước, lâu lâu nó lấy tay tự vỗ vào đầu mình, chốc chốc nó ngồi xuống tảng đá nào gần đó, nhăn nhó suy nghĩ.

Nó thở dài.

“Không được đâu, cho dù Dũng có nói gì đi nữa, mình cũng không chấp nhận đâu. Dũng có làm gì nữa, cũng không thể thay thế được tất cả cảm xúc mà Giang đã dành cho mình, và Dũng có nói gì, làm gì đi nữa, mình cũng sẽ từ chối thôi. Vì đơn giản mình có phải “như vậy” đâu!!!”

Đến chiều, nó vừa cầm cái ca nước ra tính đi tắm thì Dũng về, nó tính đi ra luôn, nhưng Dũng kéo tay nó lại, vừa nói vừa thở hổn hển :

- Triều … Triều … cho anh xin lỗi, anh nói giỡn thôi! … Triều đừng có để bụng nha.

Vẫn cầm cái ca, nó khoanh tay lại, nheo mắt :

- Phải không? Giỡn thôi hả? Rồi tui tin anh đó, từ rày về sau còn nhắc cái từ đó hay làm bất cứ hành động nào liên quan tới cái từ đó, tui đập anh cho coi!

- Anh hứa mà, anh không nói vậy nữa, đừng có giận anh nha.

- Biết rồi, mệt quá! Thay đồ đi tắm đi kìa, người mồ hôi không.

Triều cười thầm khoái chí, nó đi từ từ ra nhà tắm, chưa đầy một phút sau, Dũng đã chạy ra tới. Dũng đặt tay lên vai nó, tay kia cầm cái điện thoại, huyên thuyên đủ thứ. Nó cười mỉm!

Thôi thì cứ xem như nó nhận món quà đó và chưa nghe gì hết, khỏi phải suy nghĩ gì nhiều. Vậy đi!!!

Tuần cuối!

Càng lúc, nó với thằng Dũng càng trở nên thân thiết hơn. Và nó càng làm biếng hơn nữa! Cứ ngày nào cũng lon ton theo thằng Dũng đi gác, nói ba cái chuyện trên trời dưới đất, xong về ăn cơm, chiều thì tập hít xà, xong đi tắm, xức kem, rồi đi ngủ. Còn cái công việc chính, lâu lâu nó cũng nghĩ tới rồi chép miệng cho qua.

[Đam Mỹ_Full] Cuốn Nhật Ký Của Anh Bộ ĐộiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ